Linh La Giới

Chương 110 : Đại nhân vật tề tụ

Ngày đăng: 20:29 19/04/20


- Linh La, ta nghe nói thực lực của ngươi không tầm thường. Nhưng ở trong trận khiêu chiến này đừng có giấu dốt đó. Hắc hắc!

 

Trong mắt Tây Xuyên lóe lên lãnh quang, mang theo chút hàm ý trêu chọc nói.

 

Kỳ thật hắn vẫn không để Linh La vào mắt. Sau khi đánh bại Phi Vân, Tây Xuyên liền tìm hiểu đôi chút về Linh La. Hắn biết rằng Linh La tuy đánh thắng Phi Vân nhưng là thắng hiểm, hơn nữa chủ yếu vẫn dựa vào thân pháp quỷ dị.

 

Linh La cũng không phải là cường giả Linh sư. Không phải là Linh sư thì cảnh giới hậu thiên làm sao có thể là đối thủ của cường giả Tiên thiên được!

 

Hơn nữa, nói về thân pháp thì lại càng không cần phải lo lắng. Thân pháp của Hậu thiên làm sao có thể ngang bằng được với Tiên thiên?! Lực lượng thân thể của cường giả Tiên thiên đã được khống chế tới trình độ như làm theo ý mình. Chỉ cần một ý niệm trong đầu là linh lực toàn thân sẽ tùy theo đó mà vận chuyển, thân thể cũng sẽ có những động tác tương ứng! Những động tác này cũng giống như phản xạ có điều kiện, cũng là sự khác nhau giữa linh lực và nội lực! Linh lực cũng giống như tinh thần và linh thạch chứa đựng bên trong cơ thể!

 

Điểm này thì cường giả Hậu thiên còn thua xa!

 

Cho nên trong lòng Tây Xuyên đã có ý niệm tất thắng!

 

- Tây Xuyên tiên xinh cứ yên tâm! Trên lôi đài, Linh La sẽ dốc toàn lực.

 

Hạ Ngôn cười nói, dứoi ánh mắt sắc bén như ưng kia của đối phương vẫn luôn bình tĩnh!

 

- Ha ha ha.

 

Tây Xuyên cuồng tiếu rồi sải chân bay về phía thông đạo, giây lát đã biến mất bên trong.

 

Hạ Ngôn cũng lắc đầu, giẫm chân đi vào.

 

Tầng thứ nhất của hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến hôm nay có rất nhiều nhân viên!

 

Gần như toàn bộ các thế lực lớn bé của thành Ngọc Thủy đều đến. Những gia tộc như Trương gia, lý gia. tộc trưởng đều tự mình tiến tới xem cuộc chiến.

 

Nhã Phân mặc một bộ lễ phục màu đen xa hoa quý phái đứng trên lôi đài. Dung nhan của nàng xinh đẹp, phảng phất như lóe ra một màn hào quang thánh khiết, mông lung, khiến cho không ít người phải ngộp thở!

 

Tây Xuyên và Hạ Ngôn lần lượt tiến vào, ngồi xuống trên hai chiếc ghế trên lôi đài.

 

Hiện tại, khoảng cách tới thời điểm bắt đầu trận khiêu chiến chỉ còn không tới thời gian tàn một nén nhang.

 

- Các vị tiên sinh, nữ sĩ kính mến! Hôm nay hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến của thành Ngọc Thủy sắp nghênh đón một trận khiêu chiến phấn khích nhất trong gần trăm năm qua! Tham gia trận khiêu chiến hôm nay là chủ lôi đài cao cấp Tây Xuyên tiên sinh và người khiêu chiến La Linh tiên sinh! Ta nghĩ rằng tư liệu về hai vị tiên sinh này ta cũng không cần phải nhiều lời.

 

- Các vị tiên sinh, nữ sĩ kính mến! Ta đại diện cho hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, hoan nghênh các vị đến nơi này. Chỉ còn thời gian tàn một nén nhang nữa là đã tới thời điểm bắt đầu khiêu chiến, mà việc đặt cược cũng sắp kết thúc. Nhã Phân muốn nói là loại khiêu chiến cấp bậc như thế này sợ rằng phải thật lâu sau nữa cũng không xuất hiện. Các vị phải bắt lấy cơ hội này.
Hạ Ngôn vô cùng chấn động.

 

Trước đây, hắn chưa bao giờ gặp mặt Đường chủ Thánh đường, hôm nay chính là lần đầu gặp mặt. Đường chủ Thánh đường là người chưởng khống toàn bộ thành Ngọc Thủy. Quyền hành như thế, ngay cả Hạ Phi Long trước mặt người này đều phải vô cùng cung kính và dè dặt.

 

Những gia tộc lớn bé và các thế lực đều kinh hãi. Sợ rằng đây là lần đầu tiên bọn họ được nhìn thấy vị Đường chủ này.

 

- Không ngờ Đường chủ Thánh đường cũng đến đây!

 

Hạ Ngôn tuyệt đối không nghĩ tới.

 

- Không cần phải đa lễ. Ha ha. Hôm nay ta đến đây để xem náo nhiệt. À, vừa rồi ta cũng đặt một vạn kim tệ.

 

Đường chủ Thánh đường cười cười hướng về phía mọi người khoát tay rồi sau đó tùy ý ngồi xuống.

 

Mọi người cũng cười cười ngồi xuống.

 

Lý Thiên Luân hướng về phía Nhã Phân đang trên lôi đài nhấc tay tạo ra một cái thủ thế.

 

Nhã Phân vội vàng thu liễm tinh thần, nhẹ nhàng hít sâu một hơi khiến đôi gò bồng đảo khẽ phập phồng. Thanh âm mê người lại vang lên, tuyên bố:

 

- Trận khiêu chiến sắp chính thức bắt đầu. Mời Tây Xuyên tiên sinh và Linh La tiên sinh lên đài.

 

Cũng giống như những trận chiến trước đây, Hạ Ngôn cũng không sử dụng những thứ như áo giáp, bảo hộ. mà Tây Xuyên lại càng không thèm sử dụng đến những thứ đó.

 

Hai người lần lượt chậm rãi bước chân đi tới lôi đài, cách nhau chừng mười mấy thước thì dừng lại, ánh mắt đều tập trung về phía đối phương. Ánh mắt sắc bén, có tính công kích không chút cố kỵ nhìn chằm chằm vào người Hạ Ngôn.

 

Mà Hạ Ngôn lại bình tĩnh nhìn về phía Tây Xuyên, nội lực trong cơ thể lặng yên vận chuyển. Thanh trường kiếm trong tay hắn cũng đã rút khỏi vỏ. Trong cơ thể hắn, một chút linh lực đã chuyển hóa vận hành loạn bên trong khiến toàn thân nội lực đã vận chuyển, toàn thân cơ thể càng thêm thư sướng, tốc độ càng nhanh hơn.

 

Tuy dường như chỉ là tùy ý nhưng lúc này đây, ngũ quan của Hạ Ngôn đều mở ra. Mỗi động tác của Tây Xuyên, Hạ Ngôn đều cảm giác được một cách sâu sắc, ngay cả mỗi lần hô hấp của Hạ Ngôn đều cực kỳ rõ ràng.

 

Loại năng lực này chỉ có tu luyện tâm pháp Linh La mới có thể làm được.

 

Cuối cùng, Nhã Phân lại hỏi hai người xem có yêu cầu gì khác không. Khi thấy hai người lắc đầu, Nhã Phân mới nhẹ nhàng bước chân lui xuống. Lúc này, mọi người ở tầng thứ nhất đều tập trung ánh mắt về phía hai người còn lại trên lôi đài. Rất nhiều người đều hít thở thật sâu, siết chặt nắm đấm, nhìn chằm chặp vào hai người. Toàn bộ tầng thứ nhất là một mảnh yên tĩnh, nếu như không có mấy người Đường chủ và chấp sự Thánh đường thì có lẽ hiện tại đám người này đã gầm rú lên rồi. Lúc này, tất cả mọi người trong lòng đều không ngừng gào thét.