Linh La Giới

Chương 112 : Kinh tâm động phách

Ngày đăng: 20:29 19/04/20


Ánh mắt mọi người đều tập trung nhìn về phía Tây Xuyên đang phát sinh biến hóa. Chỉ thấy hắn liên tiếp thực hiện những động tác cổ quái, mỗi một tư thế đều khiến đáy lòng người ta sinh ra một loại áp lực không thể giải thích được. Tuy những động tác kia đều rõ ràng, có thể dùng ánh mắt nhìn thấy, nhưng khi người ta muốn nhớ lại lại không thể nhớ được, trở nên mông lung mơ hồ.

 

Lúc này, Hạ Ngôn đang đứng trước mặt Tây Xuyên lại có thể cảm giác được áp lực ngày càng gia tăng từ phía đối phương truyền tới.

 

Hạ Ngôn biết rằng bão tố sẽ ngay lập tức giáng xuống. Mới vừa rồi khi hai người giao chiến, Tây Xuyên phát ra toàn bộ thực lực cũng vô ích. Tuy rằng Tây Xuyên đã phát huy uy lực công kích tới khoảng một trăm độ nhưng cũng không đáng sợ. Chỉ cần có thể né tránh hết công kích thì dù vũ lực có cường đại hơn nữa cũng không có nơi dụng võ.

 

Thiết trảo ngăm đen dưới khuỷu tay Tây Xuyên như ẩn như hiện, thiết liên phía sau thiết trảo gắn chặt vào hai tay hắn.

 

Đôi mắt hung tàn như dã thú sắc bén, hung hăng nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn.

 

Hô hô.

 

Lúc này tiếng thở dốc đã cực kỳ rõ ràng. Toàn thân hắn trở nên run rẩy!

 

Nói thì chậm nhưng mọi chuyện chỉ diễn ra ở trong thời gian một cái hô hấp mà thôi. Từ khi Tây Xuyên bắt đầu thực hiện những động tác đến lúc này chỉ mới là thời gian một lần hô hấp mà thôi.

 

Toàn thân Tây Xuyên cong lên như một dây cung, chân hắn dẫm mạnh lên lôi đài, thân mình giống như một mũi tên rời cung, lại như một con mãnh thú vô cùng hung mãnh đánh về phía Linh La. Đồng thời, thiết trảo trong tay cũng biến ảo thành vô số trảo ảnh màu đen mãnh liệt!

 

Từ ngoài lôi đài nhìn vào chỉ cảm giác được toàn bộ không gian lôi đài dường như được bao trùm bởi một màn lưới trảo ảnh, linh lực khổng lồ tạo ra một luồng gió xoáy không ngừng lan tràn ra bốn phía, khiến cho những vách tường bằng kính xung quanh cũng bị chấn cho rung động.

 

- Lực lượng cực kỳ cường đại!

 

Những người tu luyện ở trong những căn phòng thủy tinh bốn phía đều khiếp sợ nhìn một màn này.

 

ngay cả Đường chủ Thánh đường và chấp sự đều có chút chấn động. Bọn họ đều là cường giả cảnh giới Linh sư, tự nhiên có thể nhìn ra lực lượng ẩn chứa bên trong công kích mà Tây Xuyên phát ra.

 

Cỗ lực lượng này cũng chỉ là uy lực võ kỹ chừng một trăm độ nhưng so với những công kích trước đó lại hoàn toàn khác biệt. Lúc này đây, hắn đã phát huy ra uy lực cường đại nhất của võ kỹ. Tất cả không gian phía trước hắn đều gần như bị một chiêu võ kỹ này bao phủ trong đó.

 

Nói cách khác, địch nhân phía trước căn bản không thể né tránh được.

 

- Võ kỹ này dường như là Thái Ất Ngũ Hành Trảo!
- Ngươi đã muốn chết thì ta sẽ thành toàn cho ngươi!

 

Khi nói chuyện, thiết trảo trong tay Tây Xuyên lại mơ hồ xuất hiện.

 

Sau khi lấy cứng đối cứng với Tây Xuyên, nội lực toàn thân của Hạ Ngôn đều kiệt quệ, chỉ sợ là ngay một chút sức lực thôi cũng không có mà dùng.

 

Thật ra, khi thân thể Hạ Ngôn bay đi, nguyên hắn không thể khống chế bản thân được nữa, vốn đã nhắm mắt chấp nhận thất bại! Nhưng ngay một sát na khi thân thể hắn sắp bay ra khỏi lôi đài thì trong cơ thể không ngờ lại xuất hiện một biến hóa rất kỳ diệu.

 

Tụ Linh Huyệt màu đen nho nhỏ trong phần bụng Hạ Ngôn đột nhiên bắt đầu khởi động, một đạo linh lực nhanh chóng chạy khắp kinh mạch toàn thân của Hạ Ngôn. tuy nhiên, kinh mạch cũng có chút đau đớn. Cốt cách toàn thân dường như cũng phải vỡ tung nhưng Hạ Ngôn vẫn trong khoảng khắc ngàn cân treo sợi chỉ khống chế được thân thể, sử dụng thân pháp quỷ dị của mình, từ trên không trung hạ xuống, không bị đánh bay khỏi lôi đài.

 

Linh Lực do Tụ Linh huyệt phóng thích ra cũng không đình chỉ mà là không ngừng liên tục phóng ra. Cùng lúc đó, chiếc Linh La Giới trên tay không ngờ sinh ra một chút liên hệ với Tụ Linh huyệt!

 

Tuy rằng không thể nhìn thấy nhưng Hạ Ngôn lại có thể vô cùng rõ ràng cảm giác được! Từ trong Linh La Giới dường như có một loại năng lượng quỷ dị vô hình, đang không ngừng thông qua kinh mạch trong cơ thể làm dịu đi Tụ Linh huyệt.

 

Tụ Linh huyệt vốn có màu đen đã dần dần trở nên sáng ngời.

 

Tuy rằng vẫn không lớn ra, vẫn chỉ như cái đầu móng tay nhưng Tụ Linh huyệt so với trước đây đã hoàn toàn lột xác. Người ngoài nhìn vào không thể thấy gì, nhưng lúc này Hạ Ngôn lại cảm giác được hết thảy.

 

Từ bên trong không ngừng tràn ra linh lực làm dịu đi kinh mạch, cốt cách và huyết nhục vừa bị tổn thương của Hạ Ngôn. Tuy rằng chỉ ngắn ngủi mấy cái hô hấp, nhưng ngực Hạ Ngôn vốn có cảm giác không thể hô hấp nổi đã nhanh chóng tiêu tan. Một cảm giác thanh lương đã nhanh chóng lan nhanh khắp toàn thân.

 

Cáp!

 

Hạ Ngôn hét lớn một tiếng, hai mắt trợn trừng lên, tinh quang bắn ra phía thiết trảo của Tây Xuyên đang chụp tới phía mình. Hạ Ngôn có thể nhìn thấy rõ ràng tất cả động tác của TÂy Xuyên. Hiện tại, hắn căn bản không cần dựa vào ngũ cảm mà chỉ cần dùng ánh mắt của mình là đã thấy rõ.

 

Lúc này Hạ Ngôn cũng không có thời gian mà suy nghĩ sao tốc độ của Tây Xuyên trở nên chậm hơn hay là điều gì khác.

 

Linh La kiếm trong tay phải của Hạ Ngôn mạnh mẽ chém về phía trước, kiếm ý điên cuồng lập tức tràn ngập không gian.