Linh La Giới
Chương 120 : Quyết đoán
Ngày đăng: 20:29 19/04/20
-Lần này, hội đấu giá bán vật phẩm thứ nhất là…
Mạc Gia Phần hơi ngưng lại, thu hút mọi người, đột nhiên cao giọng:
-…Tử Quang kiếm!
Giọng nói Mạc Gia Phần vừa dứt, nhân viên phòng đấu giá liền mang ra một thanh kiếm thoạt nhìn phong cách cổ xưa. Mặt ngoài thanh kiếm có một tầng tử sắc lượn lờ.
Hơn nữa, từ trên thân kiếm còn toả ra một tia lạnh lẽo.
-Thanh Tử Quang kiếm này, từng là kiếm của một vị cường giả Đại Linh sư, chém sắt như chém bùn. Người bình thường có bảo vật này, tất nhiên như cá gặp nước, thực lực tăng mạnh.
-Ha ha. Ta nghĩ các vị đối với tầm quan trọng của vũ khí hơn ta nhiều lắm. Như vậy, giá thấp nhất của thanh Tử Quang kiếm này là năm nghìn kim tệ. Mỗi lần tăng giá không dưới một trăm kim tệ!
-Choeng!
Tên nhân viên cầm Tử Quang kiếm kia, lập tức rút kiếm, trong hội trường loé lên hàn quang.
-Quả là một thanh kiếm tốt!
Trong đám người bên dưới, có một giọng nói vang lên.
Hạ Ngôn nhìn Nhã Phân bên cạnh. Hắn cũng có chút động tâm với thanh kiếm này. Hiên tại hắn sử dụng vẫn là thanh kiếm do Bạch Nhị đưa cho. Nếu có một thanh vũ khí tốt, thuận tay, như vậy thực lực của mình có thể tăng lên không ít.
Tuy nhiên Hạ Ngôn hiện tại đã có một viên khoáng thạch đặc thù Bích Thuỷ Chi Tâm, đợi đến thành Tử Diệp, có lẽ có thể tìm một thợ rèn đả tạo Bích Thuỷ Chi Tâm thành vũ khí.
Nghĩ đến đây, Hạ Ngôn không khỏi có chút do dự nhíu mày.
-Linh La tiên sinh. Ngài muốn mua thanh kiếm này sao?
Nhã Phân nhìn biểu tình của Hạ Ngôn, nhẹ ngàng cười nói.
Hạ Ngôn gật đầu, cũng không dấu diếm:
-Hiện tại ta quả thật thiếu một thanh vũ khí thuận tay, tuy nhiên cũng không cấp bách. Để xem rồi tính.
Lúc này, trong phòng đấu giá đã có người đấu giá, đầu tiên là một trung niên, thoạt nhìn không giống người tu luyện, dường như là thương nhân.
Nhã Phân quyến rũ cười, ngón tay mảnh khảnh quấn lọn tóc đen:
-Thanh Tử Quang kiếm này tuy rằng không tồi, nhưng vẫn chưa được xem là bảo bối chân chính.
Nàng khẽ lắc đầu:
"Ba vạn kim tệ? Ta hiện tại có hơn năm mươi vạn kim tệ, hẳn là đủ dùng một khoảng thời gian". Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, kim tệ đối với hắn, chỉ là vài con số mà thôi.
-Một vạn sáu!
Trưởng lão Tịch gia chậm rãi đứng lên, trừng mắt nhìn Hạ Lại, trầm giọng hô.
Lúc báo ra con số này, trưởng lão Tịch gia cũng có chút đắc ý!
-Ba vạn!
Bỗng dưng một giọng nói vang lên trong phòng đấu giá.
Kêu ra giá này đúng là Hạ Ngôn ngồi hàng đầu. Hạ Ngôn vươn ba đầu ngón tay, miệng nói ra con số ba vạn kim tệ.
Cũng không phải ba vạn kim tệ khiến nhưng người này khiếp sợ, mà là Hạ Ngôn không ngờ lập tức nâng giá gốc Thanh Dương hoa từ một vạn sáu lên thành ba vạn.
Gần như trực tiếp nâng giá gấp đôi trước!
Ngay cả Mạc Gia Phần ở trên đài, yết hầu cũng lên xuống một hồi, kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn.
Cái miệng nhỏ nhắn của Nhã Phân há hốc, trừng mắt nhìn Hạ Ngôn một cái:
-Ta nói giá cuối cùng có thể là ba vạn, nhưng làm gì có ai tăng giá như ngươi vậy hả. Ngươi muốn mua cũng có thể chậm rãi mà tăng mà, cuối cùng không chừng không ai tranh, hai vạn có thể vào tay mà!
Nhã Phân thấp giọng ai oán nói bên cạnh Hạ Ngôn. Nàng nói loại tình huống này quả thật là tồn tại. Có đôi khi phòng đấu giá thậm chí xuất hiện tình huống không ai đấu giá, tuy nhiên cơ hội này là quá ít.
Hạ Ngôn lại cười nói:
-Như vậy sẽ chấm dứt nhanh một chút. Nàng xem, ta hô giá này, cũng không ai tiếp tục tăng giá.
Ánh mắt liếc toàn trường, lúc này quả thật không ai tiếp tục tăng giá.
Mạc Gia Phần đứng trên sân khấu, một hồi lâu mới bừng tỉnh, cười ha ha nói:
-Linh La tiên sinh ra giá ba vạn, có người nào trả giá cao hơn không? nếu không, như vậy gốc Thanh Dương hoa này là của Linh La tiên sinh rồi.
Mấy chấp sự Thánh đường ngồi ở đầu hàng, hướng về phía Hạ Ngôn nói:
-Linh La tiên sinh, thật là quyết đoán a! Gốc Thanh Dương hoa này, nhất định là của Linh La tiên sinh rồi.