Linh La Giới

Chương 173 : Thiên Dược Phường

Ngày đăng: 20:30 19/04/20


Phía sau Vị Ương Sơn, ngoài cửa khu vực tu luyện của học viên đặc thù.

 

Trương Hải Tuyền, Trương Phong lần thứ hai đứng ngoài cửa. Bọn họ vừa mới tới gần sân, liền bị một gã học viên đặc thù ngăn cản lại.

 

Mấy ngày trước, bọn họ đã tới, lần đó bọn họ cũng không gặp được Trương Hồng Phi. Theo như lời nói của thủ vệ học viên đặc thù lúc đó thì Trương Hồng Phi đang bế quan tu luyện, vì vậy không thể ra gặp bọn họ.

 

Hôm nay, hai người Trương Hải Tuyền và Trương Phong lần thứ hai đến tìm Trương Hồng Phi. Trương Phong và Trương Hải Tuyền đã nhiều ngày ngủ không được ngon. thậm chí ngay cả ăn cũng không vào. Hầu như toàn bộ học viện đều đang bàn tán chuyện tình kia, làm cho bọn họ phi thường khó chịu.

 

- Hải Tuyền ca, không biết Hồng Phi ca đã xuất quan hay chưa?

 

Ánh mắt Trương Phong thỉnh thoảng nhìn vào cánh cửa bên trong. Bên trong chỉ nhìn thấy rừng cây trùng trùng điệp điệp, trong rừng cây mơ hồ có một số kiến trúc. Trong lòng rất nôn nóng, Trương Phong đi đi lại lại, bước chân thả chậm tốc độ.

 

- Hẳn là đã xuất quan rồi! Đừng nóng vội, chúng ta chờ một chút! Học viên đặc thù vừa nãy ngăn cản chúng ta lại đã đi tìm Hồng Phi ca rồi!

 

Ánh mắt Trương Hải Tuyển ngưng tụ, sau đó trầm ngâm nói.

 

- Được.

 

Trương Phong gật đầu.

 

Đột nhiên, hai đạo nhân ảnh chớp động. liền xuất hiện trong tầm nhìn của bọn họ.

 

- Hồng Phi, ta đi gần đây xem xét.

 

Thủ vệ học viên đặc thù vừa rồi nói với Trương Hồng Phi.

 

Trương Hồng Phi vội vã nói.

 

- Uh, ngươi đi đi. Cảm tạ!

 

- Hải Tuyền ngươi tìm ta có việc?

 

Trương Hồng Phi là một người thanh niên thân hình trung bình, nhìn bề ngoài vào khoảng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, sau khi hắn cáo biệt với tên học viên kia, ánh mắt liền đảo qua Trương Hải Tuyền và Trương Phong.

 

- Đây không phải là Trương Phong hay sao? Ha ha, cũng tới Học Viện Tử Diệp rồi?

 

Trương Phong và Trương Hải Tuyền vội vã hành lễ!

 

Trương Hồng Phi là một cường giả Linh Sư tuổi còn trẻ nhất trong tộc! Vì vậy, dù Trương Phong là con của tộc trưởng thì trước mặt Trương Hồng Phi cũng phải cung kính.

 

- Ra mắt Hồng Phi ca!

 

Hai người đồng thời nói.

 

Các ngươi không cần phải khách khí, các ngươi tới thành Tử Diệp mà ta lại không đến đón tiếp các ngươi. Lần này ta bế quan, dĩ nhiên tốn thời gian nửa tháng!

 

Ánh mắt Trương Hồng Phi hơi chớp lóe, tuy rằng miệng nói thời gian bế quan dài, bất quá từ trong ngôn ngữ của hắn có thể nghe ra, lần bế quan này, thu hoạch hẳn là rất lớn!

 

- Hai người các ngươi tới tìm ta là có chuyện gì đúng không?

 

Trương Hồng Phi hỏi.

 

- Hồng Phi ca, chúng ta bị người khác khi dễ!

 

Trương Hải Tuyền nói thẳng.

 

Hắn tại Học Viện Tử Diệp ba năm, vì vậy cùng với Trương Hồng Phi tương đối quen thuộc.

 

- A?

 

Trương Hồng Phi sửng sốt

 

- Hải Tuyền, ai dám khi dễ các ngươi? Ngươi hiện tại chính là học viên cao cấp rồi nha! Trong học viên cấp thấp cũng có kẻ dám khi dễ ngươi? Người ngoài học viện, sợ rằng có rất ít người dám khi dễ học viên của Học Viện Tử Diệp!

 

- Nói chuyện gì xảy ra xem nào! Trương Hồng Phi nói tiếp.

 

Trương Hải Tuyền liếc mắt nhìn Trương Phong, ý bảo Trương Phong nói chuyện này.

 

Trương Phong đem mọi chuyện xảy ra với Hạ Ngôn nói qua một lần. Đương nhiên đã tránh nặng tìm nhẹ, tận lực đem hình tượng Hạ Ngôn chuyển thành ghê tởm vô liêm sỉ.

 

- Nguyên lai là như vậy, cũng không lạ các ngươi không có mắt, thực lực của các ngươi có cao hơn nữa thì lẽ nào có thực lực mạnh như Linh Sư sao?

 

Nghe Trương Phong nói qua một lần, sắc mặt Trương Hồng Phi lạnh lùng nói.

 

- Linh Sư? Hạ Ngôn kia đã là Linh Sư?

 

Trương Phong giật minh nói.

 

- Thảo nào, ngày đó năm sáu người chúng ta đều bị hắn đánh bại dễ dàng!

 

Trương Hài Tuyền cũng kinh ngạc.

 

- Ta cũng vừa mới xuất quan nghe nói, người tên là Hạ Ngôn này, là đệ tử mà Viện trưởng tự mình thu nhận! Hai ngày nữa, hắn sẽ tham gia vào khảo hạch học viên đặc thù của học viện! Chỉ có Linh Sư mới có thể tham gia vào khảo hạch học viên đặc thù này!

 

Sau khi Trương Hồng Phi xuất quan, liền nghe được một số học viên đặc thù nói qua chuyện này.

 

- Nguyên lai, chuyện đồn đại bên ngoài là thực sự!

 

Trương Phong cắn chặt hàm răng, thần sắc đố ky nói.

 

- Thế nhưng, có rất nhiều người nói, Hạ Ngôn bởi vì có quan hệ với Viện trưởng mới được phép tham gia vào khảo hạch.

 

Trương Hồng Phi quét mắt liếc nhìn Trương Phong, cười lạnh nói:

 

- Buồn cười! Người như Viện trưởng, vô cùng chú trọng nguyên tắc! Đừng nói hắn là đệ tử, cho dù là con riêng của hắn cùng không có khả năng phá hủy quy củ của Học Viện Tử Diệp! Ta kết luận, Hạ Ngôn này là Linh Sư. Hơn nữa căn cứ theo như lời của người khác thì uy lực võ kỹ của Hạ Ngôn này rất mạnh!

 

Ngày đó, khi Hạ Ngôn trước mặt Liễu Vân thi triển uy lực võ kỹ, một ít học viên đã tận mắt chứng kiến, tự nhiên sẽ lén bàn luận.

 

- Hừ, bất quá.

 

Khóe miệng Trương Hồng Phi nhếch lên nói, ánh sáng lạnh trong đôi mắt lóe lên.

 

- Khi dễ người của Trương gia ta, cũng không thể dễ dàng quên đi. Như vậy, chờ khi hắn tham gia khảo hạch. Ta sẽ xem thực lực của hắn tới đâu, sau đó mới quyết định. Hắn là đệ tử Viện trưởng, chúng ta cũng không thể làm quá phận!

 
 

Sắc mặt của Tần Thì có chút âm trầm, liếc mắt nhìn ba người Hạ Ngôn.

 

- Hình như là có khách đang ở dưới lầu.

 

Tô Cách nhíu mày nói.

 

- Uh. ta ra xem một chút, các vị ngồi đợi một lát!

 

Biểu tình Tần Thì chuyển đổi vài lần nói. Sau đó lão liền bước ra cửa, đi xuống cầu thang.

 

- Mấy vị khách nhân. Các ngươi có việc tìm ta hay sao?

 

Tới tầng dưới, Tần Thì giữ thanh âm mang theo ý cười truyền vào trong lỗ tai ba người Hạ Ngôn.

 

Hạ Ngôn lắc đầu, vừa rồi sắc mặt Tần Thì kém như vậy, nhưng thoáng cái đã khôi phục lại được khuôn mặt tươi cười, quả nhiên lợi hại.

 

- Chúng ta muốn mua dược liệu! Rất nhiều dược liệu!

 

Thanh âm một người đối phương lạnh lùng nói.

 

- Hử?

 

Hạ Ngôn nao nao, thanh âm này tựa hồ có chút quen tai! Cau mày, chuyển mắt nhìn sang phía Lý Nguyên Xuân và Tô Cách.

 

- Chúng ta cũng đi xem sao.

 

- Được! Đi xem người nào kiêu ngạo như vậy!

 

Lý Nguyên Xuân trừng mắt to đáp.

 

Ba người, cũng từ tầng ba đi xuống tầng hai, vừa xuống cầu thang, đã nhìn thấy ba gã khách nhân lớn tiếng nói chuyện. Hạ Ngôn nhìn thấy ba người này, trong lòng cười nhạt một chút. Không sai. hai người trong đó chính là Trương Phong và Trương Hải Tuyền, còn có một người, Hạ Ngôn không nhận ra, chưa từng gặp qua.

 

- A?

 

Lý Nguyên Xuân bên cạnh nói.

 

- Trương Hồng Phi, ngươi tới nơi này muốn mua dược liệu?

 

Lý Nguyên Xuân nhận ra học viên đặc thù Trương Hồng Phi.

 

- A?

 

Trương Hồng Phi cùng sửng sốt, bất quá rất nhanh liền cười nói.

 

- Đúng, ta muốn mua một ít dược liệu chuẩn bị luyện đan.

 

Hạ Ngôn nhìn qua Trương Hồng Phi, thoạt nhìn, hẳn là một gã Luyện Đan Sư vừa mới bắt đầu luyện đan. Tuổi tác người này so với Trương Phong và Trương Hải Tuyền nhiều hơn không ít, chỉ sợ là học viên đặc thù của Học Viện Tử Diệp.

 

- Hạ Ngôn?

 

Trương Phong thấy Hạ Ngôn, hơi giật mình.

 

Trương Hải Tuyền và Trương Phong hầu như đồng thời há mồm kêu lên!

 

Trương Hồng Phi xoay chuyển ánh mắt, nhìn về phía Hạ Ngôn, nụ cười mang theo một tia âm hiểm lóe lên.

 

- Nguyên lai các ngươi đều quen nhau!

 

Tần Thì ha ha cười nói với mấy người.

 

- Uhm. bọn họ đều là học viên của Học Viện Tử Diệp!

 

Lý Nguyên Xuân gật đầu nói.

 

Tần Thì là người tinh tế, đương nhiên nhận ra trong không khí có mùi thuốc súng, hiển nhiên, giữa hai bên có chút xung đột, tuy rằng đều là học viên của Học Viện Tử Diệp, bất quá khẳng định không phải là bằng hữu!

 

- Ha ha. thực sự quá khéo rồi!

 

Tần Thì vẫn ha ha cười nói, hắn cũng không hy vọng hai bên trong cửa hàng của chính mình tiến hành chém giết lẫn nhau.

 

- Cái này.

 

Tần Thì nghiêng người nhìn về phía Trương Hồng Phi

 

- Hạ Ngôn tiên sinh đến trước mua dược liệu, vì vậy ta cần phải chuẩn bị dược liệu của hắn ổn thỏa trước, sau đó lại tiếp tục tiếp đãi ba vị, được không?

 

- Hừ, dược liệu mà chúng ta muốn mua, số lượng không nhỏ.

 

Trương Phong cười lạnh nói.

 

- Lão bản, ông cần phải suy nghĩ cẩn thận, nếu như đắc tội với chúng ta. Thành Tử Diệp này, cùng không phải là một tiệm bán thuốc của ông.

 

Lời nói của Trương Phong hàm ý uy hiếp.

 

Tần Thì tuy rằng khó chịu trong lòng, bất quá trên mặt cũng không hề hiện lên biểu tình giận dữ nào, vẫn luôn nở nụ cười.

 

Lão vội vã nói.

 

- Vị công tử này nói đúng, như vậy, ta sẽ lập tức tìm người tới đón tiếp ba vị công tử, ta bảo chứng trước tiên là có thể đem toàn bộ dược liệu mà ba vị cần chuẩn bị chu đáo!

 

Tần Thì hướng về một gã làm công ngoắc tay.

 

- Ngươi có ý gì?

 

Sắc mặt Trương Phong tối sầm, trợn mắt nhìn về phía Tần Thì.

 

- Ngươi tự mình tiếp đãi hắn? Lại tìm một tiểu nhân vật tới tiếp đãi chúng ta? Ngươi khinh thường chúng ta hay sao?

 

Trương Hải Tuyền và Trương Hồng Phi cũng sắc mặt âm trầm nhìn Tần Thì.