Linh La Giới

Chương 184 : Dị biến

Ngày đăng: 20:30 19/04/20


Khoảnh khắc Hạ ngôn một kiếm giết chết đội trưởng hộ vệ, thân thể mới từ không trung chậm rãi hạ xuống, mắt đảo khắp hộ vệ hắc y bốn phía, Thần Hi kiếm trong tay lóe lên hàn quang chói mắt dưới ánh mắt trời.

 

Thần Hi kiếm, giết người không tiếng động. Trường kiếm nhập thể, dường như hòa hợp làm một.

 

Một gã hộ vệ bên trái Hạ Ngôn đột nhiên mắt như nứt ra hét lớn một tiếng, thân thể mạnh mẽ xông tới Hạ Ngôn. Trong tay hắn cầm trường đao hung hăng chém lên thân hạ Ngôn, thân thể lại nhảy lên cao giống như một con đại bàng. Một đao này, gần như hắn dùng toàn bộ lực lượng bản thân.

 

Ánh mắt Hạ ngôn chợt lóe, Thần Hi kiếm gạt lên trên, lòng bàn tay khẽ lật, trường kiếm liền điểm lên trường đao đối phương.

 

Hộ vệ kia, cơ thịt toàn thân căng cứng, tốc độ cực nhanh.

 

- Xoẹt!

 

Hơi dùng sức, trường đao của hộ vệ bị Thần Hi kiếm chặt đứt, Hạ Ngôn một kiếm thuận thế điểm xuống, ngực hộ vệ kia liền bị xuyên thủng, một vòi máu tươi bắn ra.

 

- Các huynh đệ, xông lên! Cùng nhau đánh chết ác ma này!

 

Những hộ vệ khác lúc này cũng đều hồi phục tinh thần, một người trong đó bỗng vung vũ khí trong tay, khàn giọng quát lên với mọi người. Tiếp theo, hắn cũng liền xông tới Hạ Ngôn.

 

Nhìn đám hộ vệ này anh dũng không sợ chết, trong lòng Hạ Ngôn cũng có chút chấn động. Đám hộ vệ này biết rõ không địch lại, không ngờ không lựa chọn chạy trốn mà hợp lực lại công kích hắn. Tống Lập tộc trưởng Tống gia tuy rằng chẳng ra sao cả tuy nhiên hộ vệ Tống gia luyện ra cũng là trung thành hạng nhất. Nói cũng phải, hộ vệ áp tải dược liệu trăm vạn kim tệ tự nhiên đều là tuyển chọn kỹ càng. Nếu không đủ trung tâm, Tống gia cũng sẽ không yên tâm.

 

- Xoẹt! Xoẹt!

 

Lệ mang liên tục lóe lên, chân trái Hạ Ngôn khẽ điểm tại mặt đất, thân thể liền xoay tròn bay vút lên không trung, Thần Hi kiếm trong tay dùng tốc độ nhanh đến khó tin công kích mỗi một tên hộ vệ tới gần. Không ai, có thể tại dưới kiếm của hắn một chiêu không chết.

 

- Đại ca, nhìn kìa. Có người cướp đoàn xe kia.

 

Ở một bụi cây xanh um trong rừng núi cách đó vài trăm thước, hơn một trăm tên cướp tay cầm vũ khí đang ẩn núp. Đứng ở đầu tiên là một gã sơn tặc áo xám đang chỉ vào đoàn xe, nói với một đại hán bên cạnh. Cánh tay đại hán này để lộ, trên một mắt có một miếng che mắt màu đen. Trên mặt còn có một vết sẹo làm người ta sợ hãi. Trong đôi mắt hắn lóe lên hào quang hung ác, tay cầm một thanh quỷ đầu đại đao.

 

- Xem ra, là hàng tốt!

 

Đại hán gật gật đầu, mắt híp lại.

 

- Con mẹ nó, không ngờ có người cướp bóc trên địa bàn chúng ta! Đây không phải là không để chúng ta vào mắt sao?

 

Tên sơn tặc đứng bên cạnh đại hán giậm mạnh chân xuống đất, nổi giận đùng đùng quát.

 
Đám hộ vệ hắc y còn sống lúc này chỉ còn lại có bảy người. Bảy người này đang không ngừng đổi hướng chạy trốn. Tuy rằng tốc độ Hạ Ngôn nhanh hơn bọn họ rất nhiều nhưng nếu đuổi giết từng người một cũng cần phải mất một ít thời gian mới có thể giải quyết toàn bộ.

 

Đám hộ vệ này nhận mệnh lệnh, lúc này mới chính thức chạy trốn. Vừa rồi tuy rằng luôn lẩn tránh, nhưng lại cũng không rời đi. Tên hộ vệ đánh với đại hán kia cũng bay ngược ra, sau đó thật nhanh chạy trốn vào trong núi. Đại hán hơi sửng sốt, vội vàng cũng xoay người rất nhanh chạy trốn.

 

- Bảy người.

 

Ánh mắt Hạ ngôn lóe lên:

 

- Cho dù trốn trở về cũng không biết thân phận của ta. Từ nơi này đến thành Tử Diệp khoảng mười dặm. Chờ bọn họ trở lại thành Tử Diệp, ít nhất cũng phải mất thời gian một chén trà nhỏ.

 

"Hiện tại, hẳn là nắm vững thời gian đánh chết tên Linh Sư này, sau đó đưa ba xe dược liệu kia đi!" Hạ Ngôn quay người lại, nhìn về phía tên Linh Sư chùy bạc đang đánh với Mộc Vũ.

 

Linh lực dưới chân vận chuyển, thân thể liên tục nhảy hai cái liền tới gần nơi hai người đang đánh nhau.

 

- Hợp lực giết chết Linh Sư này, đưa dược liệu rời đi!

 

Hạ Ngôn khàn khàn giọng nói với Mộc Vũ.

 

Mộc Vũ gật gật đầu, cũng đồng dạng biến giọng nói:

 

- Được!

 

Trường đao trong tay càng thêm tàn nhẫn bổ về phía Linh Sư chùy bạc.

 

Lông mày Hạ Ngôn khẽ run lên, Thân Hi kiếm trong tay hóa thành một con rồng bạc trực tiếp chui vào phạm vi vũ khí của hai người.

 

Linh Sư chùy bạc trợn tròn mắt, hắn cảm giác được bốn phương tám hướng đều là bóng kiếm ánh đao, muốn trốn cũng không có khả năng. Hắn cắn răng một cái, song chùy chia làm hai song song bắn ra đồng thời thân thể lợi dụng cỗ lực lượng này lùi nhanh ra đằng sau.

 

*****

 

- Dám cướp đoạt dược liệu Tống gia ta! Đáng giận, tìm chết!

 

Trên đường cái, một làn khói nhẹ mờ ảo dùng tốc độ kinh người phóng về phía trước. Người này, đúng là tộc trưởng Tống gia Tống Lập này, hắn đã mơ hồ nghe được tiếng chém giết từ phía trước truyền đến.