Linh La Giới

Chương 203 : Nhập thần

Ngày đăng: 20:30 19/04/20


Tốc độ tấn công của Vương Thiên Hà rất nhanh, mặc dù chỉ đánh bằng vỏ kiếm, nhưng vẫn khiến cho người ta hít thở không thông. Bóng kiếm bao trùm toàn bộ thân thể Hạ Ngôn, không chút khe hở nào. Tuy nhiên, công kích cuối cùng lại chỉ có ngực của Hạ Ngôn, nhưng hiện tại mặc kệ Hạ Ngôn tránh hướng nào thì vẫn bị bóng kiếm vây lấy. Thoạt nhìn thì làm thế nào vẫn bị đánh trúng.

 

"Vậy mà vẫn không tránh sao?"

 

Vương Thiên Hà cũng hơi ngây người.

 

Lúc này vỏ kiếm còn cách ngực Hạ Ngôn một khoảng ngắn, chỉ cần một phần mười cái nháy mắt là sẽ đánh trúng. Một thời gian ngắn như vậy dù là Đại linh sư cũng không thể tránh né hoàn toàn được. Trừ phi cũng dùng kiếm để ngăn trở trường kiếm của Vương Thiên Hà.

 

- Ôi!

 

Nhưng, một màn khiến người khác giật mình xuất hiện. Vỏ kiếm dừng ngay trước vị trí trái tim Hạ Ngôn. Tuy vậy Vương Thiên Hà tay nắm trường kiếm lại không cảm nhận được chút lực cản truyền lại, so với đâm vào không khí thì không khác chút nào.

 

Chỉ thất thần trong chốc lát, Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết đã thấy rõ, một kiếm này căn bản không thực sự đánh trúng Hạ Ngôn. Vỏ kiếm của Vương Thiên Hà đâm sang bên trái thân thể Hạ Ngôn, mà Hạ Ngôn đang cười khẽ nhìn Vương Thiên Hà.

 

- Đây.

 

Vương Thiên Hà sững sờ nói:

 

- Đây là Ảo Ảnh thân pháp?

 

- Rất lợi hại!

 

Mễ Tuyết cũng kinh ngạc nói.

 

Chờ Vương Thiên Hà lấy lại tinh thần, thu trường kiếm lại, Hạ Ngôn mới cười nói với hai người:

 

- Thân pháp của ta có biên độ rất nhỏ nhưng hiệu suất lại rất cao, cho nên tiêu hao linh lực rất ít.

 

- Hạ Ngôn, có thể nói cho chúng ta biết Ảo Ảnh thân pháp này tu luyện như thế nào không?

 

Mễ Tuyết không nhịn được hỏi. Thực ra nàng cũng biết không nên hỏi, nhưng thật sự là không nhịn được.

 

Vương Thiên Hà cũng chờ mong. Thân pháp mạnh mẽ đến thế, nếu nói họ không muốn học tập chính là không có khả năng. Chỉ là, Hạ Ngôn có đồng ý dạy lại thân pháp quỷ dị khó lường này cho họ không?

 

Hạ Ngôn nghe được lời nói của Mễ Tuyết thì lộ ra thần sắc khó xử. Hai người nhìn sắc mặt Hạ Ngôn trong lòng liền khẩn trương lên. Nếu nghĩ một chút thì thân pháp như thế, có thể dễ dàng dạy cho người khác sao?

 

- Không dối gạt các ngươi, thực ra cùng ngày ta khảo hạch học viên đặc biệt trong cơ quan trận mới lĩnh ngộ ra Ảo Ảnh thân pháp. Trước kia ta vốn không biết trên đời này tồn tại loại Ảo Ảnh thân pháp này.

 
 

Người còn lại vuốt râu nói.

 

- Phải, là hắn, mười lăm tuổi.

 

Hứa lão thứ nhất gật đầu nói.

 

Tiếng nói của hai người đều gần như nhất trí, quả thật người ta khó có thể phân biệt được.

 

- Vì sao mấy ngày nay hắn không lên tầng thứ ba?

 

Hứa lão thứ hai nghi hoặc nói. Mấy ngày này lão cũng chưa từng gặp qua Hạ Ngôn.

 

- Việc này quả thật là kỳ quái. Hắn đã ở tầng thứ nhất xem bí tịch bất nhập lưu suốt nửa tháng. Hơn nữa, mỗi bản bí tịch đều xem, một buổi sáng có thể xem mấy chục quyển, như thế sao có thể xem cẩn thận được chứ?

 

Hứa lão thứ nhất lắc đầu, nghiêng người nói tiếp:

 

- Ta đã từng thử thực lực của hắn, hắn là Linh sư đỉnh, còn cách Đại linh sư không xa.

 

- Cái gì?

 

Hứa lão thứ hai đột nhiên cả kinh, thở dốc vì kinh ngạc.

 

- Mười lăm tuổi, Linh sư đỉnh?

 

- Nhưng vừa rồi sao đệ không cảm giác được linh lực dao động trên người hắn?

 

Hứa lão thứ hai nhíu mày, vẻ mặt hoang mang.

 

Linh sư, Đại linh sư đều không thể hoàn toàn khống chế được linh lực của bản thân, cho nên không thể che dấu linh lực thực giả của mình được. Nhưng Hạ Ngôn lại đặc biệt.

 

- Ài, ta cũng không rõ lắm, Hạ Ngôn này quả thực có chút khác biệt. Ừ, nhìn kỹ rồi tính sau.

 

Hứa lão thứ nhất trầm tư chậm rãi nói.