Linh La Giới

Chương 251 :

Ngày đăng: 20:31 19/04/20


Biết được ý đồ tới của Lỗ Hạng Chi, Hạ Ngôn liên cười cười. Vừa rồi hắn còn đang nghĩ Học Viện Tử Diệp không thể thắng Học Viện Hồng Hà, hiện giở không ngở Lỗ Hạng Chi này lại tìm mình đánh cuộc. Lỗ Hạng Chi, không thể cược Học Viện Tử Diệp Thắng chứ?

 

Tuy Hạ Ngôn cười lạnh trong lòng, nhưng vẫn thuận miệng hỏi:

 

- Lỗ Hạng Chi, ngươi muốn cược thế nào?

 

- Hạ Ngôn, đừng cược với hắn, xem hắn có thể thế nào. Mễ Tuyết mở miệng nói.

 

Vương Thiên Hà cũng nháy mắt với Hạ Ngôn, ám chỉ Hạ Ngôn đừng đáp ứng.

 

Mọi người trong lòng đều cân nhắc. Tỷ đấu ngày mai, gần như là Học Viện Tử Diệp không có hy vọng thắng lợi. Nếu đáp ứng đánh cuộc thì Hạ Ngôn nhất định sẽ thua.

 

-Ha ha ha!

 

Lỗ Hạng Chi cười to.

 

- Hạ Ngôn, Mễ Tuyết, các ngươi thấy ta là tiểu nhân vậy sao. Thấy rõ Học Viện Tử Diệp các ngươi không có khả năng chiến thắng Học Viện Hồng Hà còn dùng thắng bại giữa hai học viện để cược với Hạ Ngôn?

 

-A?

 

Hạ Ngôn nghi hoặc nhìn Lỗ Hạng Chi.

 

Nghe ý tứ Lỗ Hạng Chi thì người này dường như không đùa giỡn, lấy thắng bại của hai học viện để cược. Vậy là gì đây?

 

Tâm niệm vừa chuyển ánh mắt Hạ Ngôn sáng lên.

 

"Hay là, Lỗ Hạng Chi này muốn cược thắng bại giữa mình và hắn?" Hạ Ngôn thầm nghĩ. Mễ Tuyết và Vương Thiên Hà cũng nghi hoặc nhìn Lỗ Hạng Chi.

 

Lỗ Hạng Chi cố ý ngừng lại một lát, mới nói:

 

- Hạ Ngôn, ngươi nếu có can đảm thì cá thắng bại giữa hai chúng ta ngày mai. Không liên can đến học viện.

 

Quả nhiên, Lỗ Hạng Chi chính là cược thắng bại giữa hai người, giống với suy đoán của Hạ Ngôn.

 

- Vậy cược thế nào? Hạ Ngôn cười hỏi.

 

- Ha ha, lúc này không bằng chúng ta cược kim tệ, thế nào? Lần trước chúng ta cược một trăm vạn kim tệ, lần này liền cược hai trăm vạn kim tệ đi.

 

Lỗ Hạng Chi khiêu khích nhìn Hạ Ngôn.

 

Hắn lo lắng, Hạ Ngôn sẽ cự tuyệt.

 

Tuy hiện tại hắn nắm chắc tất thắng, nhưng nếu Hạ Ngôn cự tuyệt thì hắn cũng không có chút biện pháp nào lấy về được trăm vạn kim tệ kia. Lúc ấy lấy ra trăm vạn kim tệ cũng khiến Lỗ Hạng Chi cực kỳ xót ruột.

 

Cho nên, Lỗ Hạng Chi muốn thừa dịp này thắng hết tiền thua trận về, đồng thời có thể hung hăng tát một cái lên mặt Hạ Ngôn. Trước mặt nhiều người đánh bại Hạ Ngôn, những đại nhân vật tại Thánh địa này chẳng lẽ không nhìn mình bằng con mắt khác xưa?

 

- Hai trăm vạn kim tệ?

 

Vương Thiên Hà hít một ngụm khí lạnh.

 

Xấp kim phiếu trị giá trăm vạn lần trước, đến giờ Vương Thiên Hà hồi tưởng lại còn có chút khó thở.

 

"Lỗ Hạng Chi này thật sự là có tiền!" Hạ Ngôn không thể không thừa nhận Lỗ Hạng Chi thực sự có tiền.

 

Vừa mới thua một trăm vạn, hiện tại lại muốn cược hai trăm vạn.

 

"Đã có tiền, vậy không ngại xin của hắn một chút. Chỗ dùng tiền sau này thực sự không hiếm. " Hạ Ngôn nghĩ.

 

Nở một nụ cười. Hạ Ngôn nói: - Hai trăm vạn đó, có phải hơi ít?

 

-Hả?

 

Lỗ Hạng Chi vốn đang tươi cười bỗng cứng lại, vốn là hai trăm vạn hắn còn sợ Hạ Ngôn không đáp ứng, hiện giờ theo câu nói của Hạ Ngôn thì hai trăm vạn còn ít, việc này chính hợp ý hắn.

 

-Ít?

 

Lỗ Hạng Chi sửng sốt một cái liền khôi phục lại, cười nói:

 

- Vậy thì có thể cược thêm. Tuy nhiên, ta lo là ngươi không có nhiều tiền như vậy. Cho dù ngươi có là đệ tử của Viện trưởng Liễu Vân thì cảm thấy ngươi cùng chi có trăm vạn kim tệ là cùng.

 

Lỗ Hạng Chi nói thực không khách khí. Lần đầu tiên, hắn cược trăm vạn kim tệ chính là cảm thấy Hạ Ngôn chỉ có trăm vạn, mà hắn còn cảm thấy không đáng giá. Hạ Ngôn có một trăm vạn, lại thêm một trăm vạn của hắn nữa, cho nên Lỗ Hạng Chi mới nói cược hai trăm vạn kim tệ.

 

- Ngươi chờ chút.

 

Hạ Ngôn nói xong, xoay người đi vào trong phòng.

 

Một lát sau, Hạ Ngôn đi ra, trong tay cầm theo một hộp ngọc màu tím. Mọi người nhìn thấy hộp ngọc đều nghi hoặc nhìn Hạ Ngôn.
Bởi vì người xem nhiều lắm, rất nhiều người đang đứng ở ngoài Trung Tâm Giao Lưu. Trong Trung Tâm Giao Lưu, ngoài vài khu vực được hộ vệ Thánh điện tách ra, còn thì tất cả đều là người xem.

 

Những người xem này không ngừng hô lên Học Viện Tử Diệp và Học Viện Hồng Hà. Trong đó, hầu hết đám nữ nhân đều hô lên: HạNgôn!

 

Nhìn đám người chi chít bốn phía, thân mình Hạ Ngôn khẽ run. Dù là hắn cùng có chút kinh hãi, số lượng người ở đây chỉ sợ đã vượt quá hai mươi vạn.

 

Phải biết rằng, tổng dân cư một quận thành cùng chi mười mấy vạn thôi. Nhưng khán giả đến xem Hội Giao Lưu hôm nay đã quá hai mươi vạn người.

 

Có thể nghĩ, lúc này Trung Tâm Giao Lưu rốt cuộc là có tình cảnh thế nào.

 

Số lượng hộ vệ Thánh điện cũng tăng gấp ba ngày đầu. Dù vậy cũng không hề ít địa phương phong tỏa bị phá tan, cũng may hộ vệ Thánh điện đều Hậu Thiên đỉnh, trong đó một

 

số hộ vệ đội trưởng thậm chí còn là Linh Sư, cho nên mới có thể duy trì trật tự.

 

- Lần Hội Giao Lưu Học viện này quả thật là khác, thậm chí so với Hội Giao Lưu Học viện siêu cấp còn nhiều khán giả hơn.

 

Liễu Vân hít một hơi nói.

 

- Viện trưởng, Hạ Ngôn thật là được hoan nghênh. Mễ Tuyết trọn to đôi mắt sáng ngời nói.

 

Liễu Vân cười ha ha, nói:

 

- Đúng vậy, Hạ Ngôn quả thực cực kỳ được hoan nghênh.

 

- Hạ Ngôn! Hạ Ngôn! Ta ở đây này.

 

Từ bên cạnh có một tiếng kêu sắc nhọn vang lên.

 

Hạ Ngôn theo tiếng gọi liền phát hiện một hoàng y nữ tử, dưới sự bảo vệ của mấy đại hán đang ngoắc tay gọi to.

 

- Hả? Dường như ta không biết nàng thì phải!

 

Hạ Ngôn nhíu mày, không nhớ đã gặp nữ nhân này chưa, tuy rằng hoàng y nữ tử này nhan sắc không tồi.

 

- Tên ta là Vu Vận, năm nay mới mười sáu tuổi. Hạ Ngôn, nhà ta là Vu gia thành Tử Nguyệt, ngươi nhất định phải tới Vu gia tìm ta nha!

 

Nữ nhân tiếp tục lớn tiếng nói với Hạ Ngôn.

 

Nghe được những lời này, sắc mặt Hạ Ngôn đen lại.

 

Mà những nữ tử khác nghe thấy nữ tử gọi là Vu Vận kia không ngờ lại kêu Hạ Ngôn tìm nàng, lập tức mắng to không biết xấu hổ, song cùng rất nhanh bắt đầu lớn tiếng giới thiệu Hạ Ngôn về bản thân mình.

 

- Hạ Ngôn, ngươi thật là được hoan nghênh nha, vì sao họ không tìm ta chứ? Vương Thiên Hà vẻ mặt hâm mộ, lắc đầu nói.

 

Hạ Ngôn sửng sốt, rồi sau đó vội vàng bước nhanh hơn, đi vào trong Trung Tâm Giao Lưu.

 

Liễu Vân cười cười, cũng bước nhanh hơn.

 

Sau khi các học viên đến đông đủ, Lưu tiên sinh đứng lên, vận linh lực nói với các khán giả nhìn không thấy điểm cuối về Hội Giao Lưu lần này.

 

Nội dung cụ thể chính là hôm nay là ngày cuối cùng của Hội Giao Lưu Học viện nhất lưu. Sau kết quả tỷ đấu ngày hôm nay, bất kể là Học Viện Tử Diệp thắng hay là Học Viện Hồng Hà thắng, lần Hội Giao Lưu Học viện này đều chấm dứt.

 

Sau đó chính là đặc sắc của lần Hội Giao Lưu này, biểu hiện của Học Viện Tử Diệp khiến cho người ta phi thường bất ngờ.

 

Từ học viện nhị lưu thành công tiến vào học viện nhất lưu, rồi sau đó tiếp tục quá quan trảm tướng, tiến vào vị trí thứ hai, điều này đủ cho thanh danh của Học Viện Tử Diệp lan truyền ra xa.

 

Đương nhiên, biểu hiện đặc sắc nhất của Học Viện Tử Diệp, tất nhiên là Hạ Ngôn! Hạ Ngôn mười lăm tuổi, trong Hội Giao Lưu này lại không thua một trận, đây quả thực là một kỳ tích.

 

- Hạ Ngôn, chút nữa con phải cẩn thận Lỗ Hạng Chi kia. Lỗ Hạng Chi tuy là Đại Linh Sư sơ kỳ, nhưng hắn dám đánh cuộc ba trăm vạn kim tệ với con hiển nhiên đã có chuẩn bị. Lúc tỷ đấu con không thể sơ ý.

 

Thời điểm Lưu tiên sinh đang nói, Liễu Vân dặn dò Hạ Ngôn.

 

Nếu không phải đã biết Hạ Ngôn có thể chém giết Đại Linh Sư trung kỳ, Liễu Vân chi sợ sẽ trực tiếp khuyên can Hạ Ngôn từ bỏ đánh cược với Lỗ Hạng Chi.

 

- Sư phụ. con biết Lỗ Hạng Chi kia khẳng định có thủ đoạn ẩn giàu để đổi phó với con. mà thủ đoạn này giúp hắn có tự tin thắng được con. Lát nữa xem hắn rốt cuộc có thể xuất ra thủ đoạn gì. con sẽ cấn thận ứng phó.

 

Hạ Ngôn gật đầu. nói với Liễu Vân.

 

-Ừ!

 

Liễu Vân gật đầu. ánh mắt xoay chuyển một chút. nhìn về phía Học Viện Hồng Hà.

 

Lúc này Lỗ Hạng Chi nỡ một nụ cười cổ quái tạo một cảm giác khó nói. đang thắp giọng nói chuyện với Viện trưởng Học Viện Hồng Hà Đổng Khoa. Thinh thoảng hắn còn xoay người ghé mắt liếc Hạ Ngôn vài lần.