Linh La Giới
Chương 256 :
Ngày đăng: 20:31 19/04/20
Khi hai người Lưu tiên sinh và Hạ Ngôn đối thoại với nhau, hầu như tất cả mọi người xung quanh, thậm chí ngay cả viện trưởng, cả đám đều lộ ra tia sáng kỳ dị trong ánh mắt.
Nếu như gia nhập Thiên Cung!
Vậy thì biểu thị không lâu sau thực lực của Hạ Ngôn có thể một lần nữa đề cao trên diện rộng.
Hiện tại, bản thân Hạ Ngôn đã có thực lực Đại Linh Sư trung kỳ, nếu như một lần nữa đề thăng trên diện rộng, vậy thì chí ít hắn cũng trở thành cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ. Ngày hôm nay, ngay tại trên sân rộng, Hạ Ngôn tỷ đấu với Lỗ Hạng Chi. Những vị viện trưởng có thực lực cường hãn tới cực điểm này, đương nhiên có thể xác định phi thường rõ ràng uy lực vũ kỹ của Hạ Ngôn.
Cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ, cộng thêm tài nguyên vô tận của Thiên Cung, không bao lâu, Hạ Ngôn chắc chắn sẽ bước vào cảnh giới Linh Tông!
Đông đảo Viện trưởng tại đây, tuy rằng đều là cường giả Linh Tông, thế nhưng tuổi tác của bọn họ đều đã lên tới con số một trăm. Nhiều năm trước, khi bọn họ bước vào cảnh giới Linh Tông, cùng đều đã lên cái tuổi sáu bảy mươi rồi. Mà Hạ Ngôn, hiện tại hắn mới chỉ hơn mười lăm tuổi!
Hiện tại, trong tám viện trưởng học viện nhất lưu, không có ai từng được tiến vào thánh địa Thiên Cung tu luyện, bọn họ cũng bởi vì vậy mà cảm thấy tiếc nuối thật sâu.
Ba trăm tám mươi năm, Thiên Cung tổng cộng chỉ có ba trăm mười hai người tiến vào mà thôi. Nói cách khác, một năm bình quân không tới một người. Mà hiện tại, trong ba trăm mười hai người từng tiến vào Thiên Cung, còn sống đồng thời vẫn đang ở trong Thiên Cung, mới chỉ có chín mươi ba người.
Chín mươi ba người này, thân phận đều tôn quý phi thường, hơn nữa vô cùng thần bí. Bình thường bọn họ cũng sẽ không rời khỏi Thiên Cung, về phần hằng ngày bọn họ làm cái gì, vậy thì người ngoài không ai biết đến rồi.
Hiện tại có cơ hội gia nhập Thiên Cung, Hạ Ngôn tự nhiên cùng phi thường vui sướng. Tuy rằng hiện tại còn chưa thể xác định chắc chắc có thể đi vào, thế nhưng chí ít cùng có một cơ hội như vậy.
Phải biết rằng, cơ hội khảo hạch như thế này, số lượng người tu luyện thu được cơ hội hàng năm cũng không vượt quá năm người. Từ điều này có thể nghĩ được, cơ hội đó khó có như thế nào.
- Ngày hôm nay, giao lưu giữa tám học viện nhất lưu kết thúc. Các vị viện trưởng, một lúc nữa các ngươi có thể an bài mọi viện cụ thể. Sau đó tiến vào Kinh Các của các học viện xem bí điển. Quy tắc này, cũng không cần phải nói nhiều nữa, tất cả mọi người đều đã rõ ràng.
Ánh mắt của Lưu tiên sinh đảo qua mọi người, chậm rãi nói.
- Buổi tối, mọi người cùng nhau dùng cơm. Tuy rằng, trong Hội Giao Lưu, các vị là đối thủ của nhau, thế nhưng cùng địch nhân chung của Đại Lục Long Chi chúng ta chính là Đại Lục Ám Dạ. Còn có dã thú linh thú của Tội Ác Sâm Lâm. Ta hy vọng các vị viện trưởng có thể đào tạo ra nhiều cường giả hơn nữa. Để cho chúng ta có càng nhiều sức mạnh, cùng nhau chống đỡ địch nhân đến từ Đại Lục Ám Dạ và Tội Ác Sâm Lâm.
Lưu tiên sinh cười nói.
Các vị viện trưởng, tự nhiên hiểu rõ.
Nói đến Đại Lục Ám Dạ, các vị viện trưởng xác thực đều sinh ra một loại đoàn kết.
- Lỗ Hạng Chi tiên sinh.
- Sư phụ, người không đi cùng chúng con sao? Hạ Ngôn nghi hoặc nói.
Nghe ý tứ của Liễu Vân, tựa hồ Liễu Vân không dự định tự mình đưa bọn họ đi. Liễu Vân nở nụ cười nói:
- Ta phải quay về Học Viện Tử Diệp, học viện có một số chuyện cần phải tự ta xử lý. Nghe vậy, ba người Hạ Ngôn đều gật đầu.
Học Viện Tử Diệp cũng có một phó viện trưởng chuyên môn xử lý những chuyện quan hệ tới đối ngoại, gọi là Hình Hà. Vị phó viện trưởng này, đại đa số thời gian đều ở bên ngoài, thời gian ở bên trong học viện Tử Diệp không nhiều.
Sau khi Hạ Ngôn tới Học Viện Tử Diệp, chưa bao giờ gặp qua vị phó viện trưởng này, chỉ thấy qua hai vị phó viện trưởng dạy dỗ vũ kỹ cho học viên đặc thù.
- Sư phụ, Thánh địa kia rốt cuộc lớn như thế nào? Hạ Ngôn đột nhiên nhíu mày hỏi.
Tuy rằng thành Tử Nguyệt cách thánh địa không tới mười dặm, thế nhưng Hạ Ngôn còn chưa biết Thánh địa rốt cuộc lớn như thế nào.
Thánh địa có năm thế lực lớn. Những gia tộc cổ xưa này, nhân số khẳng định không ít. Nhiều người như vậy, tất nhiên cũng phải chiếm một địa phương không hề nhỏ. Hạ Ngôn từng tưởng tượng qua, Thánh địa hẳn cùng là một thành thị.
Liễu Vân sửng sốt, sau đó mới cười nói:
- Thánh địa, có một ngọn Thánh Sơn. Dưới chân núi là một thành thị, toàn bộ thành thị bao quanh ngọn núi đó. Mà cư dân bình thường đều ở bên trong thành thị.
Thánh Hoàng, ở tại đỉnh Thánh Sơn. Bình thường, nếu như không nhận được triệu kiến, coi như là Chấp sự Thánh địa cũng không thể tùy ý tiến vào Thánh sơn.
Điện chủ thành Tử Diệp còn một thân phận khác chính là Chấp sự Thánh địa, cũng là sứ giả Kim Long Điện. Hạ Ngôn cũng là Kim Long Chấp sự, có một khối Kim Long Lệnh. Sứ giả Kim Long có thể tùy ý tiến vào thành thị Thánh điện, bất quá cũng không thể nào tiến vào Thánh Sơn, trừ phi nhận được sự cho phép của Thánh Hoàng.
Nghe Liễu Vân nói xong, Hạ Ngôn không khỏi đem tình hình Thánh địa trong đầu huyễn tưởng lại một chút.
- Hạ Ngôn, thừa dịp phó viện trưởng còn chưa tới, ngươi có thể đến Thánh địa xem xét. Ha ha, thành thị Thánh địa là nơi mà chủ thành bình thường không thể so sánh được. Tới nơi đó, ngươi sẽ phát hiện ra nguyên lai thiên hạ nhiều cường giả tới như vậy.
Liễu Vân cố ý tăng thêm ngữ khí nói.
Thánh địa, có là địa phương tụ tập của cường giả khắp thiên hạ! Cường giả như mây