Linh La Giới

Chương 259 :

Ngày đăng: 20:31 19/04/20


Tuy rằng hai người cũng không rõ rằng làm vì sao đám người Trương Phong lại đột nhiên biến mất, bất quá, bọn họ lại cung cấp một đầu mối rất quan trọng.

 

Đó chính là sau khi Hạ Tử Hân trọng thương, đám người Trương Phong cùng không thấy xuất hiện tại Học Viện Tử Diệp.

 

Lúc đó, Lưu Khải còn dự định tới tìm Trương Phong tính sổ. Tuy rằng Hạ Ngôn chưa nói Hạ Tử Hân là do đám người Trương Phong gây ra thương tích, thế nhưng Lưu Khải lại vô cùng chắc chắn là do Trương Phong làm. Thế nhưng, hắn lại không thể nào tìm thấy được đám người Trương Phong trong Học Viện Tử Diệp.

 

Từ lúc đó, Lưu Khải chưa từng nhìn thấy qua ba người Trương Phong, ba người đó thực giống như biến mất khỏi không gian vậy.

 

Trương Minh Thủy từ miệng hai người này thu được tin tức thứ hai vô cùng quan trọng, là về Tiểu Thanh.

 

Lưu Khải từng nghe Hạ Ngôn nói qua, Hạ Ngôn bên ngoài học viện có một biệt viện của riêng mình, cách học viện không xa lắm. Bất quá, Lưu Khải chưa từng đi qua, vì vậy cũng không thể nào tìm được địa phương chính xác. Thế nhưng Lưu Khải biết, Lý Nguyên Xuân của Học Viện Tử Diệp nhất định có thể tìm được địa phương đó.

 

Lập tức, Lưu Khải và Chu Lan Đức mang theo Trương Minh Thủy trở lại học viện, tìm được Lý Nguyên Xuân đang tu luyện trong khu học viên đặc thù.

 

Đem tình huống từ đầu đến cuối nói cho Lý Nguyên Xuân, sau đó lại nhờ Lý Nguyên Xuân dẫn bọn họ tới tìm Tiểu Thanh.

 

Lưu Khải nghĩ, Tiểu Thanh có thể sẽ biết nhiều tin tức về Hạ Tử Hân hơn.

 

Lúc đó, khi Hạ Tử Hân trọng thương, Hạ Ngôn ngay trong học viện đã từng nói với Lưu Khải, hắn mang Hạ Tử Hân về, để Tiểu Thanh chỉếu cố thật tốt cho Hạ Tử Hân.

 

- Thổ Cẩu, ngươi nói xem Hạ Ngôn ca lúc này đang làm gì đây?

 

Trong tiểu viện, Tiểu Thanh và Thổ Cẩu vừa mới từ trong phường thị lần trước tới, mua về một ít đồ dùng may vá.

 

Ngồi trong biệt viện, Tiểu Thanh vẫn như thường ngày, đầu tiên là tẩy sạch bộ lông của Thổ Cẩu một lần, sau đó lại xoa bóp toàn thân cho Thổ cẩu dưới ánh mặt trời ấm áp.

 

Thổ Cẩu, thần tình phi thường hưởng thụ, con mắt híp lại, thỉnh thoảng còn phát ra mấy tiếng rên rỉ thoải mái. Hai móng vuốt tại không trung hơi khuấy động.

 

Nghe thấy Tiểu Thanh nói đến Hạ Ngôn, con mắt màu xanh của Thổ Cẩu mở ra, nhãn thần màu xanh hiện lên hai tia sáng. Bất quá, sau đó nó lập tức lắc đầu.

 

- Ai, nếu như ngươi có thể nói chuyện thì tốt rồi. Tiểu Thanh thở dài một tiếng.

 

- Thổ Cẩu, ngươi tuy rằng có thể hiểu được ta đang nói cái gì, thế nhưng ngươi không thể nói. Ta ở chỗ này, ngay cả một người nói chuyện cũng không có. Lý Nguyên Xuân đại ca không thể thường xuyên đến trò chuyện với ta.

 

Hạ Ngôn không có ở đây, Tiểu Thanh chỉ có thể một mình một người ở tại đây.

 

-Ai.

 

Tiểu Thanh thở dài, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ buồn rầu.

 

- Lý Nguyên Xuân đại ca nói, mỗi lần cùng với ta một chỗ, ta không ngừng nói về Hạ Ngôn ca, thế nhưng ta không có nha.

 

Tiểu Thanh có chút ủy khuất cau cái mũi nhỏ thì thầm.

 

Thổ Cẩu lại mở mắt, đầu liên tục gật gặt.

 
 

Duy nhất có uy hiếp, chỉ có kẻ tên là Lý Nguyên Xuân này mà thôi. Thế nhưng, đứng trước mặt Linh Sư hậu kỳ như hắn, Lý Nguyên Xuân căn bản không thể chống được mấy chiêu.

 

Vì vậy, Trương Minh Thủy không hề nôn nóng.

 

Bốn tên hộ vệ phía sau hắn, đều rút ra vũ khí của mình, thần sắc hung thần ác sát nhìn chằm chằm về hướng mấy người Tiểu Thanh.

 

- Tiểu Thanh, xin lỗi. Ta.

 

Con mắt của Lý Nguyên Xuân như phun ra lửa giận.

 

Nếu như Tiểu Thanh có chuyện gì ngoài ý muốn, hắn nên làm thế nào?

 

Lý Nguyên Xuân cũng cảm giác được, thực lực của lão đầu trước mặt này rất mạnh.

 

- Cho dù chết, ta cũng phải bảo vệ cho được Tiểu Thanh.

 

Trong lòng Lý Nguyên Xuân tê rống, lòng bàn tay chăm chú nắm chặt. Trường đao nhất thời lung động kịch liệt.

 

- Đáng giận a!

 

Lưu Khải phẫn nộ quát lớn.

 

Nếu không phải hắn và Chu Lan Đức mang theo lão đầu này tới tìm Lý Nguyên Xuân thì sẽ không xuất hiện chuyện như vậy.

 

- Đều trách chúng ta! Dĩ nhiên tin tưởng tên vương bát đản này!

 

Khuôn mặt non nớt của Chu Lan Đức cùng tràn ngập phẫn nộ, hàm răng cắn chặt.

 

- Ba người các ngươi, tốt nhất nên tránh ra, ta cũng không muốn đả thương nhiều người. Vị cô nương này, ta chỉ là muốn hỏi vài điều mà thôi.

 

Trương Minh Thủy ngược lại không nhanh không chậm, trên mặt nở nụ cười âm trầm.

 

- Lão hỗn đản, ngươi mơ tưởng. Lý Nguyên Xuân cả giận nói.

 

Hắn hận không thể lập tức giết chết lão gia hỏa này tại chỗ.

 

- Ha ha! Lấy thực lực của ngươi, ta muốn giết ngươi cũng không khó. Trương Minh Thủy lắc đầu.

 

- Quên đi, ngươi đã có cốt khí như vậy, ta sẽ thành toàn cho ngươi.

 

Trương Minh Thủy đột nhiên biến đổi sắc mặt, tựa hồ không muốn nói thêm gì nữa.