Linh La Giới
Chương 264 :
Ngày đăng: 20:31 19/04/20
Phòng đâu giá bình thường không có được giá cao như vậy. Nói cách khác, mua sắm vật phẩm ở trong Nhất Phẩm Đường cần tiêu phí rất nhiều kim tệ. Nhưng, Phòng đấu giá cũng sẽ không thường xuyên có bán đấu giá đan dược cùng loại như Đoán Thần Đan bát phẩm. Đừng nói Đoán Thần Đan bát phẩm, ngay cả các loại đan dược cấp thấp nhị phẩm tam phẩm, ở Phòng đấu giá cũng không thường gặp lắm.
Hạ Ngôn nghe người nữ nhân viên này nói thẳng ra, thầm nghĩ: "Ta ở trong này mua đan dược, cần tiêu phí thêm một ít kim tệ. Tuy nhiên, nếu chờ Phòng đấu giá các nơi bán đấu giá đan dược cùng loại. Còn không biết khi nào thi có thể gặp được, dùng nhiều thêm một ít tiền, có thể rất nhanh thu được đan dược, cũng đáng giá.
Khóe miệng khẽ mỉm cười. Hạ Ngôn nói: - Thì ra là như thế.
Bàn tay mảnh mai lấy ra hộp ngọc màu đen, nữ nhân viên lại hỏi lại:
- Tiên sinh! Ngài mua cái này phải không? Nếu mở hộp ngọc ra sẽ không thể tùy ý trả lại.
Đan dược sở dĩ đặt ở bên trong hộp ngọc, chính là để phòng ngừa giảm đi dược hiệu. Cho nên, muốn bảo trì dược hiệu của đan dược ở mức độ lớn nhất, như vậy tốt nhất là không nên mở hộp ngọc ra.
Các loại đan dược Nhất Phẩm Đường bán ra, một khi mở hộp ngọc ra, nếu không có lý do đặc biệt, sẽ không được trả lại.
Cho nên, khi đưa hộp ngọc màu đen ra nữ nhân viên trẻ tuổi này lại hỏi Hạ Ngôn lần nữa để xác nhận. Tuy rằng các nữ nhân này thoạt nhìn chỉ có hơn hai mươi tuổi, nhưng tuổi thật của họ, phần lớn đều hơn ba mươi. Chỉ vì trong cơ thể có được linh lực cường đại, giúp họ thoạt nhìn trẻ hơn tuổi thật.
Nói đúng ra, nàng ta thực hoài nghi Hạ Ngôn rốt cuộc có đủ tiền trả một trăm sáu mươi vạn kim tệ này hay không. Vạn nhất Hạ Ngôn không đủ kim phiếu, thì tự nhiên không có thể bán cho hắn viên Đoán Thần Đan này.
- Yên tâm đi! Viên Đoán Thần Đan bát phẩm này, ta sẽ mua. Hạ Ngôn tươi cười nói.
Nghe Hạ Ngôn xác nhận lần nữa, nữ nhân viên bán hàng mới giao hộp ngọc màu đen cầm trong tay cho Hạ Ngôn. Cầm hộp ngọc màu đen này, tim của Hạ Ngôn chợt co rút lại. Đan dược bát phẩm là Luyện Đan Sư cao cấp mới có thể luyện chế, cần tiêu phí rất nhiều thời gian sưu tập các loại dược liệu.
Ở khắp Đại Lục Long Chi, cũng không tìm được bao nhiêu Luyện Đan Sư cao cấp. Mà tài liệu cần thiết để luyện chế đan dược cao cấp cùng cực kỳ khó tìm. Bằng không, giá cả đan dược cao cấp này cũng sẽ không đắt tiền như thế.
Hạ Ngôn cầm hộp ngọc màu đen mở ra, bên trong hiện ra một viên đan dược màu đen bóng loáng, một luồng hơi cũng không mãnh liệt lắm theo vào hơi thở của Hạ Ngôn.
Khẽ gật gật đầu, Hạ Ngôn đóng nắp hộp ngọc lại.
Các nữ nhân viên bán hàng kia, đều dời ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn.
- Ừ! Loại Súc Linh Đan này chỉ có một viên sao? Hạ Ngôn cũng không có lập tức lấy kim phiếu trả tiền, mà lại chuyển ánh mắt nhìn Súc Linh Đan, đây là một viên Súc Linh Đan thất phẩm.
- Không! Nơi này còn có một viên Súc Linh Đan bát phẩm.
Nữ nhân viên vội vàng chỉ tay phía trên quầy thủy tinh, chỗ trên này đặt một cái hộp ngọc màu xanh, cùng một màu với hộp ngọc Súc Linh Đan thất phẩm.
Người tu luyện cao cao lộ ra vẻ kinh ngạc, tiếp theo sau chớp mắt nói:
- Huynh đệ! Ngươi trẻ tuổi như vậy, tu luyện thêm vài năm lại đến khảo hạch Kim Long Vệ Sĩ, càng có nắm chắc.
- Ồ!? Đại sảnh Khiêu chiến ở đối diện sắp bắt đầu tiến hành khiêu chiến rồi. Huynh đệ! Không bằng chúng ta cùng nhau đi qua xem? Lần này song phưong khiêu chiến, đều là cao thủ khó gặp.
Ánh mắt người tu luyện cao cao nhìn về phía Đại sảnh Khiêu chiến ở đối diện, chậc lưỡi nói.
Mới vừa rồi Hạ Ngôn đã đi ngang qua Đại sảnh Khiêu chiến, biết nơi đó sắp tiến hành so tài khiêu chiến. Hơn nữa, song phương khiêu chiến dường như là lấy dược liệu đặc thù Tử Quỳnh Tương thay tiền đặt cược thắng bại.
So tài khiêu chiến không cần xem, nhưng là Tử Quỳnh Tương nhất định phải xem thử.
Hạ Ngôn thoáng trầm ngâm, liền gật đầu nói:
- Vậy chúng ta cùng nhau tới đó xem trận so tài khiêu chiến đi.
Nghe Hạ Ngôn đáp ứng, khóe mắt người tu luyện cao cao lại thoáng hiện lên tia sáng có ý tứ khác thường. Mà người tu luyện hơi lùn đi bên cạnh hắn thì vẫn im lặng không có mở miệng nói chuyện.
- Huynh đệ! Ta tên là Lưu Dương, không biết huynh đệ họ tên gì? Lưu Dương báo ra tên mình.
Ba người đi đến Đại sảnh Khiêu chiến, Hạ Ngôn nghe hắn hỏi, liền tra lời:
- Tên của ta là Hạ Ngôn.
- Thì ra là Hạ Ngôn huynh đệ! Lưu Dương thân thiết cười nói:
- Hạ Ngôn huynh đệ! Không biết trú chỗ nào ở Thánh thành vậy?
- Ta là theo sư phụ vừa tới Thánh thành. Rất nhanh sẽ rời Thánh thành. Hạ Ngôn nghiêng đầu nói.
Nghe Hạ Ngôn nói vậy, trong lòng Lưu Dương càng thêm mừng rỡ. Hắn từ Nhất Phẩm Đường bắt đầu nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, hiện tại nghe Hạ Ngôn nói thuộc thế lực ngoài Thánh địa, trong lòng càng xác định Hạ Ngôn là mục tiêu tốt nhất để xuống tay.