Linh La Giới
Chương 356 : Không gian sụp đổ
Ngày đăng: 20:32 19/04/20
Hạ Ngôn và Hỏa Phượng Hoàng nhanh chóng chạy đi như bay. Nếu người bên ngoài nhìn thấy cảnh này thì có thể nhận ra tốc độ của Hạ Ngôn cực nhanh!
Khi đang cấp tốc chạy đi, Hạ Ngôn khống chế linh lực của bản thân, khiến cho lực cản của không khí là nhỏ nhất, tốc độ cực kỳ nhanh! Tuy mang theo thêm một người nhưng đối với Hạ Ngôn mà nói cũng không có gì là khó khăn cả!
Đương nhiên, nếu muốn phi hành thì mang theo một người lại rất phiền toái. Dù sao Hạ Ngôn cũng chỉ mới là Linh Tông sơ kỳ, năng lực khống chế linh lực ngoại giới còn có hạn chế!
Muốn phi hành phải dựa vào sự khống chế linh lực mới có thể khiến thân mình trôi nổi.
Hống!
Ầm!
Ngay khi hai người cấp tốc lao đi theo con đường trong bản đồ thì từng đạo tiếng rống rung trời cũng từ phía trước truyền tới.
Ánh mắt Hạ Ngôn ngưng trọng. Thanh âm truyền tới hình như cũng xuất phát từ phía trước. Hiện tại toàn bộ Hư Ảo Chi Cảnh đang sụp đổ, nếu đi đường vòng thì thật sự đụng phải không ít phiền toái khác. Như vậy thì đợi cho toàn bộ Hư Ảo Chi Cảnh hoàn toàn sụp đổ, mình và Hỏa Phượng Hoàng cũng không thể thoát khỏi đây. Như thế thì xong rồi! Nếu một không gian bị huỷ diệt thì hết thảy mọi thứ trong đó cũng tan thành mây khói.
- Mặc kệ, trực tiếp lao lên!
Trầm ngâm một chút, Hạ Ngôn cắn răng một cái, tốc độ vẫn không giảm, lao thẳng về phía trước.
Một lát sau.
- Ồ?
- Nhiều người tu luyện như thế sao?
HạNgôn nao nao. Ngàn thước phía trước, có rất nhiều bóng đen đang lao đi.
Lúc này Hư Ảo Chi Cảnh đã có chút ánh sáng, với thị lực của Hạ Ngôn hoàn toàn có thể nhìn ra tình hình của một ngàn thước bên ngoài.
Mà với tốc độ của hắn, chỉ cần hai ba lần hô hấp là đã có thể chạy được ngàn thước.
- Có người giao thủ với dã thú ư?!
Ánh mắt Hạ Ngôn nhíu lại, khỏang cách tới người tu luyện kia đã gần hơn một chút.
- Là Thánh Hoàng!
Hạ Ngôn không kìm nổi hô lên. Hắn thấy rõ người kia, chính là Thánh Hoàng mà hắn đã gặp ở Điện Hoàng Giả ở Thánh sơn. Bên người Thánh Hoàng còn có một vị tổng quản của Điện Hoàng Giả và ba vị tuần thị của Thiên Cung.
- Hạ Ngôn, ngươi nói cái gì Thánh Hoàng?
Hỏa Phượng Hoàng nghe Hạ Ngôn nói thế liền hỏi.
Nàng cũng thấy được phía trước đang có người giao đấu, trong đó có một người cực kỳ mạnh mẽ, đa số dã thú đều mạnh mẽ công kích hắn.
Dường như tất cả dã thú và người tu luyện đã tụ tập nơi này.
Hạ Ngôn đột nhiên nghĩ tới những linh thú đang đuổi theo dám người này.
Một hồi nữa khẳng định đám linh thú kia cũng chạy theo những người tu luyện đi ra.
Nghĩ thế, Hạ Ngôn lại kéo lấy Hỏa Phượng Hoàng chạy ra thêm trăm mét nữa!
Những người tu luyện ở bên ngoài thấy từng đạo từng đạo thân ảnh từ bên trong lao ra thì vẫn chưa hiểu có chuyện gì xảy ra cả. Nhìn thấy người quen liền lớn tiếng truy hỏi xem rốt cuộc bên trong đã phát sinh chuyện gì mà tất cả mọi người đều vội vã chạy trốn.
Một con linh thú đầu tiên chợt xuất hiện.
Tất cả những người tu luyện đồng tử đều co rụt lại, nhìn chằm chằm vào con cự thú một sừng này!
- Đó là linh thú! Mọi người cùng nhau hợp lực tiêu diệt nó!
Một người tu luyện trước tiên khởi xướng công kích.
Trên người linh thú cũng có rất nhiều thứ đáng giá! Một số dã thú lợi hại đã là vô giá, không cần nói tới linh thú. Nơi này hiện tại tụ tập rất đông người tu luyện, gặp phải một con linh thú tự nhiên muốn tiêu giệt!
Có người khởi xướng công kích lập tức khiến nhiều người cùng tham gia vào.
Tuy nhiên, Linh Tông này có thực lực mạnh tới không ngờ, cũng không kém cường giả cảnh giới Linh Tông hậu kỳ mấy. Những người có tu vi kém thì muốn tát nó một cái cũng không được.
Tiếp theo lại có người tu luyện và linh thú từ bên trong lao ra. Một lúc sau quang đoàn trên vách đá chợt biến mất. Mà lúc này, toàn trường cũng lâm vào hỗn lọan.
- Chúng ta tốt nhất vẫn là rời khỏi nơi này, để bọn họ đánh nhau với linh thú!
Hạ Ngôn xoay người nói với Hỏa Phượng Hoàng.
Lúc này hắn mới đột nhiên cảm thấy không nên tiếp tục lôi kéo Hỏa Phượng Hoàng chạy đi như thế nữa nên vội vàng buông tay ra, còn lùi lại mấy bước.
Hỏa Phượng Hoàng cười khúc khích, ánh mắt lưu chuyển nói:
- Chúng ta về thành Ngọc Thủy trước đi!
- Được!
Hạ Ngôn gật gật đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mảnh loạn chiến phía trước, chuẩn bị lặng lẽ cùng Hỏa Phượng Hoàng rời đi. Vị Tổng quản Điện Hoàng Giả và ba vị Tuần thị của Thiên Cung cũng đã sớm từ Hư Ảo Chi Cảnh đi ra.
Hư Ảo Chi Cảnh là một không gian khác, cũng không liên quan gì nhiều tới không gian này cho nên Hư Ảo Chi Cảnh bị sụp đổ, những người nơi này cũng không cảm giác được gì. Chỉ là trên vách núi cũng không còn tồn tại quang đoàn màu trắng kia nữa.
- Hạ Ngôn!
Thánh Hoàng lúc này đột nhiên xuất hiện bên người Hạ Ngôn, mở miệng lên tiếng.