Linh La Giới
Chương 39 : Đá
Ngày đăng: 20:28 19/04/20
Hạ Ngôn tiến về phía trước một bước, trường kiếm trong tay tùy ý chỉ trên không trung một chút, trong không khí liền truyền ra một tiếng không khí bùng nổ.
- Bốp!
Sắc mặt Tịch Thu Thủy biến thành màu đen, lông mày dựng ngược, thấp giọng nói:
- Không ngờ tới phế vật cũng có một ngày vùng lên.
- Thiếu gia không cần lo lắng, tiểu tử này để cho ta tới thu thập hắn.
Gã cao thủ cầm thương đứng bên cạnh Tịch Thu Thủy nói, trong mũi hừ một tiếng, ngân thương trong tay nhoáng lên, nhìn Hạ Ngôn cười lạnh một tiếng.
Tịch Thu Thủy lắc đầu, thần sắc kiêu căng cười lạnh nói:
- Ha ha! Để cho ta!
Tuy rằng một kiếm vừa rồi Hạ Ngôn biểu hiện ra khí thế bất phàm, nhưng Tịch Thu Thủy cũng không cho rằng Hạ Ngôn là đối thủ của hắn. Theo Tịch Thu Thủy xem ra, hắn đã là đệ nhất cao thủ trong những người trẻ tuổi ở thành Ngọc Thủy, làm sao có thể cúi đầu trước mặt Hạ Ngôn chứ?
Ngày hôm nay gặp phải Hạ Ngôn, nghe nói là đệ tử tỏa sáng xuất sắc nhất trong tuyển chọn con cháu ưu tú Hạ gia, đương nhiên phải đấu một trận. Nếu đánh bại Hạ Ngôn, vậy Tịch gia càng có thể đè đầu cưỡi cổ Hạ gia tại thành Ngọc Thủy này.
Trong lòng tính toán như thế, tự nhiên Tịch Thu Thủy không chịu buông tha cơ hội tự tay đánh bại Hạ Ngôn.
"Keng" một tiếng, Tịch Thu Thủy cũng rút trường kiếm ba thước trong tay ra.
- Hạ Ngôn! Ngày hôm nay ta để cho ngươi biết cái gì mới gọi là võ kỹ! Người Hạ gia các ngươi, toàn bộ đều là vô dụng. Hừ, ở trong mắt ta, toàn bộ người Hạ gia các ngươi đều không chịu nổi một kích.
Tịch Thu Thủy lớn tiếng hét lên.
Xung quanh có rất nhiều hộ vệ Hạ gia, nghe Tịch Thu Thủy huênh hoang như vậy, tất cả đều phẫn nộ mắt trừng thẳng Tịch Thu Thủy, hận không thể xông lên mỗi người một bãi nước bọt dìm hắn chết đuối. Tuy nhiên, hiện giờ Trưởng tuần tra phường thị ở đây, bọn họ chỉ có thể giận mà không nói, tất cả phải để Trưởng tuần tra xử lý.
Hạ Ngôn cười khẽ, bộ pháp đảo liên tục, chợt thoáng cái đã cầm kiếm tới trước người Tịch Thu Thủy. Tịch Thu Thủy vội vã quán chú nội lực vào trường kiếm, trường kiếm trong tay "vù vù vù" đâm ra ba kiếm, đâm thẳng vào các điểm yếu hại trên người Hạ Ngôn.
Võ kỹ Tịch Thu Thủy tu luyện cũng coi như đứng đầu ở trong số các bí tịch bất nhập lưu, lúc này toàn lực thi triển ra liền thấy kiếm ảnh phủ khắp bầu trời, thanh thế thoạt nhìn như bất cứ lúc nào cũng có thể đâm ra mấy lỗ thủng trên người Hạ Ngôn.
- Ngươi lui ra một bên!
Tịch Thu Thủy đẩy nam tử cầm ngân thương kia, nhặt lấy trường kiếm trên mặt đất, xoay người đối diện với Hạ Ngôn.
- Hừ! Hạ Ngôn, xem kiếm!
Tịch Thu Thủy hét lớn một tiếng, xông mạnh về phía trước, tốc độ nhanh vô cùng. Hai chân hắn phát lực đạp mạnh trên mặt đất, thân thể giống như một con báo săn nhào về phía Hạ Ngôn. Kiếm quang không ngừng biến hóa ở không trung, tàn ảnh lòe lòe chớp động.
- Cừ thật! Một kiếm này, sợ rằng cũng phải có uy lực bảy mươi độ!
Một gã tu luyện trừng lớn mắt than thở.
Muốn phát huy võ kỹ ra uy lực bảy mươi độ, như vậy ít nhất cũng phải đả thông khoảng một trăm đường kinh mạch, hơn nữa bí tịch kiếm kỹ sử dụng cũng phải đứng đầu trong bí tịch bất nhập lưu.
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt ngưng lại, nhìn Tịch Thu Thủy hung tàn vọt tới, khóe miệng cong lên một nụ cười. Trường kiếm trong tay chậm rãi kéo lên, sau đó tùy ý đẩy về phía trước. Nhìn như thong thả, kỳ thật lại cực nhanh.
- Không tốt!
Hạ Tử Hân khẽ quát một tiếng, ánh mắt trừng lớn, nhìn Hạ Ngôn:
- Nhanh dùng "Nhật Nguyệt Vô Song Kiếm" đi!
Theo nàng thấy, tốc độ một kiếm của Hạ Ngôn quá chậm, căn bản là không có khả năng đỡ được trường kiếm của Tịch Thu Thủy. Ngày ấy ở quảng trường Tinh Võ, nàng cũng thấy qua kiếm kỹ Hạ Ngôn sử dụng, so với hiện tại tinh diệu và nhanh hơn nhiều.
Kỳ thật nàng nào biết rằng, kiếm kỹ của Hạ Ngôn hiện tại càng mạnh mẽ hơn nhiều so với lúc đó.
Hạ Ngôn hơi bước ra phía sau nửa bước, tốc độ vẫn không nhanh không chậm. Mà trường kiếm trong tay Tịch Thu Thủy, đã bao trùm hoàn toàn kiếm ảnh của Hạ Ngôn, lập tức sẽ đâm lên trên người Hạ Ngôn.
Trên mặt Tịch Thu Thủy nhe răng hung ác, trong lòng cười lạnh, một kiếm này nhất định phải khiến ngươi nằm xuống!