Linh La Giới
Chương 409 : Luận bàn cùng Linh Tông hậu kỳ
Ngày đăng: 20:33 19/04/20
- Phải!
Nghe thấy Bạch y nhân hỏi, trên khuôn mặt trầm lặng như nước của Hạ Ngôn ánh mắt ngưng kết, lạnh nhạt lên tiếng đáp.
Hạ Ngôn đồng dạng cũng một thân bạch y.
- Thế lực Đông Cực tuy rằng âm thầm phát triển trong hơn hai mươi năm, tuy nhiên từ trên những tư liệu chúng ta nắm giữ mà nói, thế lực này đã lớn đến mức kinh người. Tư liệu về Đông Cực, Phong Ảnh chúng ta sẽ không tùy ý truyền ra ngoài. Bởi vì chuyện này rất có thể dẫn đến tai nạn hủy diệt cho Phong Ảnh chúng ta.
Bạch y nhân vừa chuyển đề tài, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn ngồi cách mấy mét phía trước, trong giọng nói dường như cũng không muốn bán tư liệu về Đông Cực ra.
Hạ Ngôn nhíu mày.
- Nếu không phải tổ trưởng Côn cực lực thuyết phục ta, e rằng ta cũng sẽ không ra gặp mặt các ngươi, trực tiếp cự tuyệt rồi. Tư liệu về Đông Cực là một trong những cơ mật cao nhất của Phong Ảnh chúng ta, chỉ có ta mới có quyền bán nó ra ngoài.
Bạch y nhân lại nói tiếp:
- Không ngại nói cho các ngươi, thực ra ta chính là người sáng lập Phong Ảnh. Tên của ta cũng có thể nói cho các ngươi, tên của ta là Vu Thanh Viễn.
Trong mắt Vu Thanh Viễn lấp lánh ánh sáng.
Hạ Ngôn và Cao Minh Nguyệt đều chấn động thân hình. Hạ Ngôn cũng không nghĩ tới người sáng lập Phong Ảnh lại đích thân gặp hắn cùng Cao Minh Nguyệt. Cao Minh Nguyệt nhìn Hạ Ngôn một chút, hắn muốn nói điều gì đó, nhưng lại cảm giác chính mình không cách nào mở miệng.
Hắn cũng chưa từng tiếp xúc với Bạch y nhân này. Tuy nhiên tổ trưởng Côn trong lời Bạch y nhân nói, hẳn chính là người mà Cao Minh Nguyệt quen biết kia.
- Không quản các ngươi mua tin tức về Đông Cực với mục đích gì, ta cũng muốn khuyên các ngươi một câu.
Bạch y nhân đứng dậy.
- Đông Cực này không phải các ngươi có thể đối phó. Ta sở dĩ nói những điều này hoàn toàn là nể mặt mũi Lý Côn. Lý Côn nói hắn cùng các ngươi có quan hệ không tệ, cho nên ta mới có thể dành chút thời gian để gặp các ngươi.
Bạch y nhân dường như muốn tiễn khách, ánh mắt hắn nhìn ra phía bên ngoài.
- Chờ một chút!
Hạ Ngôn cũng đứng dậy, vươn tay ngăn Bạch y nhân lại, lạnh lùng nhìn Bạch y nhân nói:
- Phong Ảnh tồn tại, ý nghĩa của nó là gì? Tiền bối! Ta trả tiền, Phong Ảnh đưa tin tức ra, chúng ta là quan hệ hợp tác. Hôm nay chuyện xảy ra ở trong này chỉ tồn tại trong nơi này, tuyệt đối không truyền ra bên ngoài. Ta muốn tin tức Đông Cực, tiền trả cũng đủ. Đây là nguyên nhân hôm nay ta tới. Mà tiền bối ngài bán tin tức Đông Cực đạt được số tiền, đó là nguyên nhân ngài mới xuất hiện tại đây.
Hạ Ngôn nhìn lên mặt nạ Bạch y nhân, tuy rằng không nhìn được vẻ mặt lão, nhưng Hạ Ngôn muốn từ trong mắt lão nhìn ra được một chút gì đó.
Hạ Ngôn ngay cả ánh mắt Thánh Hoàng cũng không úy kỵ, tự nhiên sẽ không sợ hãi ánh mắt người sáng lập Phong Ảnh Vu Thanh Viễn này.
Yên tĩnh!
Sau khi Hạ Ngôn nói ra những lời này, trong phòng lập tức lâm vào một mảnh tĩnh mịch.
- Hạ Ngôn, chúng ta đi thôi!
Cao Minh Nguyệt ý muốn khuyên bảo Hạ Ngôn rời nơi này, biểu tình đặc biệt ngưng trọng. Hắn nhìn Vu Thanh Viễn một chút, lại nhìn về phía hai người áo xanh kia.
Cao Minh Nguyệt chỉ là cảnh giới Đại Linh Sư. Hắn có thể cảm giác được hơi thở đáng sợ từ trên hai người áo xanh này tản ra, chỉ điểm này cũng đã dọa người rồi. Lực lượng hai người áo xanh phi thường đáng sợ, hắn cảm giác chính mình ở trong tay hai người này ngay cả một chiêu cũng không ngăn được, đó là ý niệm toát ra tự trong đáy lòng.
- Cao đại ca! Không có việc gì, ta sẽ cùng luận bàn với hai vị tiền bối này một chút!
Hạ Ngôn nghiêng người nhìn Cao Minh Nguyệt cười nói:
- Chỉ là luận bàn, cũng không phải đánh sống đánh chết, không có việc gì đâu.
- Chuyện này.
Cao Minh Nguyệt vẫn còn có chút lo lắng.
Cường giả cảnh giới Linh Tông xuất thủ, Hạ Ngôn có thể ngăn cản mấy chiêu?
Nếu chuẩn bị không tốt, vạn nhất bị thương thì.
Cơ mặt Cao Minh Nguyệt cũng bắt đầu run rẩy, hắn còn muốn khuyên bảo nữa, tuy nhiên lúc này Vu Thanh Viễn lại lên tiếng:
- Nếu Hạ Ngôn huynh đệ đồng ý, chúng ta tựu đi ra ngoài thôi. Ta nghĩ khoảng không trong phòng này có chút quá nhỏ. Ha ha, những đồ dùng trong phòng này quả thực rất đáng giá đó, không nên đánh vỡ.
Vu Thanh Viễn cười xong, đứng dậy cất bước lắc mình ra khỏi phòng.
Hạ Ngôn trong lòng hơi kinh hãi, thực lực Vu Thanh Viễn này cũng là sâu không lường được. Một động tác vừa rồi ngay cả ba vị Tuần thị Thiên Cung sợ rằng cũng không thể làm một cách tiêu sái như Vu Thanh Viễn. Dường như chỉ một cái nhấc chân liền trực tiếp bay vọt ra phòng. Chỉ trong thời gian nháy mắt.
Hai người áo xanh, cũng đi theo Vu Thanh Viễn nhanh chóng rời phòng.
- Hạ Ngôn! Ngươi thực sự muốn đánh với bọn hắn sao?
Cao Minh Nguyệt trong lòng vẫn đang hoảng sợ, đừng nói là cường giả Linh Tông hậu kỳ, cho dù là Linh Tông sơ kỳ hắn cũng không dám nghĩ tới giao thủ cùng.
- Cao đại ca! Ngươi không cần lo lắng cho ta. Nếu ta thắng, không cần trả bất cứ giá gì cũng có thể có được tin tức về Đông Cực. Ta rất muốn biết Vương Đông Cực kia rốt cuộc có ở trong Kim Long Điện hay không. Nếu Vương Đông Cực kia không ở trong nội các, chúng ta liền có cơ hội cứu Thu Thủy tiền bối ra.
Ánh mắt Hạ Ngôn lấp lánh nói.
Điểu hắn muốn biết nhất chính là hiện tại Vương Đông Cực rốt cuộc ở địa phương nào, có ở trong nội các Kim Long Điện hay không. Cao Minh Nguyệt thấy mình không thể ngăn cản Hạ Ngôn, mấp máy đôi môi, trong lòng lo lắng. Thân ảnh Hạ Ngôn chợt lóe, đã rời khỏi phòng. Cao Minh Nguyệt đành phải nhanh chóng đi theo Hạ Ngôn ra khỏi cửa phòng.
Đoàn người rất nhanh đã đi ra đứng ở ngoài tiểu viện. Hạ Ngôn hơi cau mày, nhìn xung quanh một chút. Chỉ cảm thấy môi trường trong viện này cùng với lúc vừa mới tiến vào dường như thay đổi rất lớn, về phần rốt cuộc làm sao có thay đổi Hạ Ngôn cũng nói không rõ được, chỉ là trong tiềm thức cảm thấy được trong viện này nơi nơi đều tràn ngập cổ quái.