Linh La Giới
Chương 411 : Địch nhân của Địch nhân chính là bằng hữu
Ngày đăng: 20:33 19/04/20
Năm người đều mắt trợn trừng, cắn chặt răng, bọn họ chỉ cảm thấy được một cỗ lực lượng hung hăng áp bách thân thể mình rơi xuống, bất kể giãy dụa hay phản kháng thế nào thân hình cũng không thể cân bằng lại, linh lực toàn thân ngưng kết, toàn thân đều bị trói buộc chặt chẽ.
"Bịch bịch bịch bịch bịch"
Năm tiếng vang lên, thân hình nằm người toàn bộ đều va chạm lên mặt đất, mặt nền làm bằng đá tảng vô cùng chắc chắn cũng xuất hiện từng đạo vết nứt khủng bố. Mà Hạ Ngôn vẫn trôi nổi trên không trung, khuôn mặt lãnh khốc, trên thân Thân Hi Kiếm liên tục phun ra nuốt vào kiếm quang kinh người, trong hai mắt Hạ Ngôn tỏa ra một luồng tinh thần sáng rọi.
Ngay cả Vu Thanh Viễn nhìn thấy một màn trước mắt này cũng chấn động tâm thần.
"Cảnh giới của hắn rõ ràng chỉ có Linh Tông trung kỳ, vì sao.? Thật sự khiến người khác không thể tin được. Linh lực của hắn không ngờ có thể bộc phát ra uy lực võ kỹ tám mươi vạn độ. Loại thực lực này đẳng cấp dưới Linh Hoàng còn ai có thể đánh bại hắn chứ? Nếu đợi cảnh giới hắn tăng lên tới Hậu kỳ, vậy chẳng phải là vô địch dưới Linh Hoàng sao? Cho dù là Linh Hoàng, sợ rằng cũng không thể dễ dàng giết chết hắn?"
Trong lòng Vu Thanh Viễn chấn động một chút. Tuy rằng lão cũng nghe nói đến biểu hiện của Hạ Ngôn ở trong Thiên Cung trên Thánh sơn, nhưng tận mắt nhìn thấy khiến cho chấn động lớn hơn nhiều so với nghe nói.
Nếu không tận mắt nhìn thấy, ai có thể tin được một người mười sáu tuổi đã bước vào cảnh giới Linh Tông trung kỳ? Hơn nữa, lấy thực lực Linh Tông trung kỳ có thể đánh bại năm cường giả cảnh giới Linh Tông hậu kỳ?
Nếu không phải Vu Thanh Viễn đeo mặt nạ thì Hạ Ngôn đã có thể thấy được biểu tình khiếp sợ trên mặt lão, cho dù lão là thủ lĩnh Phong Ảnh, đã gặp qua vô số tình cảnh lớn nhỏ, lúc này cũng không có thể trấn định tự nhiên.
Vu Thanh Viễn không biết thực ra Hạ Ngôn còn chưa sử dụng toàn lực!
Mà Cao Minh Nguyệt ở bên cạnh cũng đã sớm choáng váng, lúc này đứng ngây ra như phỗng. Hắn tuyệt đối không thể tưởng được, thực lực Hạ Ngôn đã khủng bố đến mức thế này!
Một số cường giả của tổ chức Phong Ảnh ở xung quanh không có bất cứ người nào lên tiếng, bọn họ ngây ngẩn nhìn năm người bị đánh nằm trên mặt đất, trong lòng một cỗ khí lạnh đang lan tràn.
Qua một hồi lâu, bọn họ mới nghe được tiếng nuốt nước miếng phát ra từ yết hầu mình, liếc mắt nhìn lẫn nhau, trong mắt đều tràn đầy vẻ kinh hãi cùng khó tin.
" Chuyện này.chuyện này sao có thể chứ?"
" Lực lượng như vậy ta có thể chống đỡ được không?"
Chúng cường giả Phong Ảnh đều tự hỏi trong lòng.
- Tiền bối. Hiện tại ngài đã vừa lòng chưa?
Hạ Ngôn cũng không có lập tức hạ xuống mặt đất, mà lớn tiếng hỏi. Hắn cũng cảm thấy bất mãn đối với Vu Thanh Viễn, ban đầu lão nói để hai hộ vệ giao thủ với hắn, sau đó lại cho ba gã cường giả Linh Tông của Phong Ảnh gia nhập vòng chiến, điều này khiến cho Hạ Ngôn rất không thoải mái.
Hạ Ngôn tuy rằng tính tình ôn hòa, người không đánh ta, ta không phạm người. Nhưng trong tâm Hạ Ngôn có một cỗ ngạo khí mạnh mẽ khó có thể nói rõ. Hạ Ngôn biết Vu Thanh Viễn không biết xuất phát từ mục đích gì, muốn thử thực lực của mình. Nhưng Hạ Ngôn tuyệt đối không hề thích loại thăm dò này.
Nghe được thanh âm bất mãn của Hạ Ngôn, Vu Thanh Viễn mỉm cười hai tiếng.
- Ta có thể cung cấp cho ngươi hết thảy tin tức về Đông Cực. Tuy nhiên, tạm thời Phong Ảnh không thể lộ diện. Hạ Ngôn! Không nói gạt ngươi, thế lực Đông Cực rất lớn. Phong Ảnh của ta còn chưa thể đối kháng chính diện với Đông Cực. Một khi thất bại, phía sau Hạ Ngôn ngươi còn có Thánh sơn làm chỗ dựa, tự nhiên không lo đường lui. Nhưng Phong Ảnh của ta không ai có thể cho chúng ta chỗ dựa. Cho nên.
Vu Thanh Viễn khẽ cau mày, thanh âm nói chuyện nhỏ hơn rất nhiều.
- Ừ, ta hiểu rồi.
Hạ Ngôn gật đầu.
- Chỉ hy vọng tiền bối ngài có thể xuất thủ đúng thời điểm nên xuất thủ là được. Vậy chúng ta không làm phiền nữa, xin cáo từ!
Hạ Ngôn ôm quyền cáo từ Vu Thanh Viễn, rồi quay sang nháy mắt với Cao Minh Nguyệt.
Cao Minh Nguyệt cũng ôm quyền hướng Vu Thanh Viễn. Hai người xoay người chuẩn bị rời đi.
- Hạ Ngôn! Chờ một chút.
Vu Thanh Viễn ngăn Hạ Ngôn và Cao Minh Nguyệt lại, từ trước ngực lấy ra một chiếc bình ngọc màu trắng:
- Một chút kim chi lực mang theo bên người để ngừa vạn nhất.
Nói xong Vu Thanh Viễn đưa bình ngọc màu trắng đến trước mặt Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn do dự một chút, tuy nhiên vẫn đưa tay nhận lấy. Nếu Vu Thanh Viễn lợi dụng mình đối phó Đông Cực, vậy hắn xuất máu cũng hẳn là việc nên làm. Thứ này không thể sử dụng lãng phí được.
Đúng như lời Vu Thanh Viễn nói, trong thời khắc mấu chốt, thứ này có thể bảo toàn sinh mệnh.
Hiện tại thực lực Hạ Ngôn có thể bộc phát ra uy lực võ kỹ một trăm vạn độ, nếu sử dụng kim chi lực rất có thể thực lực còn tăng gấp đôi. Như vậy, dưới Linh Hoàng còn ai có thể giữ Hạ Ngôn lại?
Thấy Hạ Ngôn nhận kim chi lực, Vu Thanh Viễn vỗ tay một cái, một bóng đen rất nhanh xuất hiện tại bên ngoài cửa nhận lệnh. Sau đó Vu Thanh Viễn phân phó người này dẫn Hạ Ngôn và Cao Minh Nguyệt ra khỏi tiểu viện tổng bộ của Phong Ảnh,
Nếu không phải Cao Minh Nguyệt có quan hệ không bình thường với Côn tổ trưởng, Hạ Ngôn và Cao Minh Nguyệt không có khả năng có cơ hội tới nơi này.
Hai người được hắc y nhân dẫn đường, từ trong khu tiểu viện hẻo lánh này đi ra ngoài. Cao Minh Nguyệt rốt cuộc không kìm nổi, vừa rồi hắn vẫn nghẹn một bồ, thấy thực lực Hạ Ngôn mạnh như thế, trong lòng Cao Minh Nguyệt cũng là cuồn cuộn sôi trào không ngừng, khó có thể ngăn lại.