Linh La Giới
Chương 413 : Một kiếm đánh lui
Ngày đăng: 20:33 19/04/20
"Ta tìm khắp toàn bộ Nội các một lần cũng không tin tìm không thấy tung tích của Thu Thủy tiền bối!" Hạ Ngôn ngẫm nghĩ trong lòng, khí tức hoàn toàn thu liễm lại, rồi bắt đầu dò tìm từng phòng một.
Tuy rằng Hạ Ngôn thật cẩn thận, nhưng tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt, liền biến mất ở chỗ cũ, nếu là người tu luyện bình thường, cho dù lúc này nhìn thấy Hạ Ngôn chỉ sợ cũng nhận không rõ cho là mình bị ảo giác mà thôi.
- Tiêu Dao! Lão nhân kia thật đúng là ngoan cố, bất kể chết sống cũng không muốn chiết ra kim lực cho Đông Cực chúng ta!
Ở trong một gian phòng không có đốt đèn, vang lên tiếng nói chuyện, thanh âm có vẻ hơi già nua, tuy nhiên trung khí mười phần, thanh âm rổn rảng hữu lực, hiển nhiên công phu dưỡng khí rất tốt.
- Lần trước Tông chủ đến đây, không ngờ hắn đưa ra một điều kiện: muốn cùng Thần Chùy so tay nghề một lần nữa, hơn nữa muốn cho người trong thiên hạ đều biết, đều đến Thánh thành, xem hai người bọn họ so tay nghề. So tay nghề xong, mới chịu giúp chúng ta chiết ra kim lực!
Một giọng nói khác lên tiếng, người này hẳn là người có tên gọi Tiêu Dao.
- Ừ! Hình như Tông chủ đã đáp ứng điều kiện của hắn, tuy nhiên phải đợi một năm sau. Bởi vì, hiện tại Thần Chùy tiên sinh ở một địa phương còn không thể xuất hiện, đại khái phải đợi thời gian một năm. Thần Chùy mới có thể đến Thánh thành cùng hắn tiến hành so tay nghề.
Lão già nói chuyện lúc trước, lại chậm rãi nói.
- Theo ta, hắn không chịu giúp chúng ta, cứ dùng thủ đoạn cứng rắn. Ta thật không tin lão già đó có thể kiên trì được. Tay nghề rèn vũ khí của hắn cao minh, tuy nhiên thực lực bản thân chỉ là cảnh giới Linh Tông sơ kỳ, ở trong tay chúng ta hoàn toàn không ngóc đầu dậy nổi.
Lão già Tiêu Dao đổi giọng nói, mang theo vẻ tàn nhẫn.
- Chuyện Tông chủ đã quyết định, chúng ta tốt hơn là không cần bàn luận nhiều. Tông chủ nói không muốn bắt buộc hắn. Hơn nữa, lão già đó xem ra xương cốt thực cứng, hầu như ngay cả chết cũng không sợ.
Trong gian phòng, hai người thấp giọng nói chuyện với nhau. Hai người này tuổi đều không nhỏ, ngồi phía trên bồ đoàn dưới đất. Tuy nhiên, trong mắt hai người chớp động lấp lóe tinh quang, từ trên thân thể từng đoàn linh lực cuồn cuộn lưu động, nhưng lại ngưng tụ mà không tiêu tan, rõ ràng là cường giả Linh Tông thực lực rất mạnh.
- Thời gian này thật đúng là nhàm chán, ngày hôm qua có mấy tên hắc y tiểu tử đột nhiên xông tới, lại không phải tới phiên hai người chúng ta trông coi trong này, bị lão tiểu tử Cuồng Long kia đánh giết sạch toàn bộ! Không thú vị, chán quá.
Một người lắc lắc đầu, thân thể hơi nhích động.
"Vù!"
Ở bên cạnh. lão già Nhược Thủy cũng cảm giác được cỗ linh lực cường đại này, trong lòng lão hô to một tiếng không xong, vội vận chuyển linh lực toàn thân tới cực hạn rót vào trường kiếm trong tay phát ra kiếm quang cả thước chém ra một kiếm về hướng Hạ Ngôn.
May mà lão ra tay đúng lúc, lão già Nhược Thủy lập tức bắt lấy cơ hội áp lực giảm bớt trong nháy mắt này, bộc phát ra toàn bộ linh lực toàn thân mình, hai người hợp lực mà khó khăn lắm mới ngăn cản được một kiếm này của Hạ Ngôn.
"Ầm!"
Vũ khí ba người va chạm nhau, tiếng vang cũng không lớn lắm, tuy nhiên linh lực sau va chạm làm cho cả không gian đều phát sinh chấn động một cách quỷ dị. Tất cả vật dụng trong phòng đều trong nháy mắt hóa thành bột phấn. Linh lực của ba cường giả quả thực quá mức khủng bố.
Thân thể Hạ Ngôn hơi lắc lư một cái, trong lòng bàn tay cũng có chút hơi run lên, tuy nhiên hắn khẽ vận chuyển linh lực trong kinh mạch lập tức thân thể liền khôi phục như lúc ban đầu. Hạ Ngôn ngưng kết linh lực một lần nữa, chuẩn bị dứt điểm đánh chết hai lão già này.
Thân ảnh hai lão già liên tục lui về phía sau ba bước, khóe miệng chảy ra một tia máu, tuy rằng chỉ là một lần công kích đơn giản của Hạ Ngôn, thế mà kinh mạch cùng nội tạng hai người đều đã bị chấn động bị thương.
- Chạy!
Hai lão già rất nhanh nhìn nhau, trong ánh mắt tràn đầy vẻ kinh hãi và không thể tin được. Lão già Nhược Thủy đột nhiên nhìn Tiêu Dao hô to một tiếng, dưới chân dùng sức giậm một cái trên mặt đất "ầm" một tiếng nứt vỡ ra. Lão già Tiêu Dao phản ứng cũng cực nhanh, gần như là cùng một lúc cũng bộc phát ra linh lực dưới chân, thân ảnh chạy trốn ra bên ngoài.
"Không ngờ lại lựa chọn chạy trốn!"
Hạ Ngôn hơi sửng sốt, hắn cũng không nghĩ tới hai lão già thực lực mạnh như thế không ngờ chỉ mới một chiêu liền lựa chọn chạy trốn. Hai người này thực lực đều rất mạnh, cộng thêm năng lực của Linh Tông hậu kỳ khống chế linh lực bên ngoài cơ thể, nên thân ảnh thật giống như một làn gió nhẹ thoáng qua, Hạ Ngôn cũng không kịp ngăn cản bọn họ.
Chờ Hạ Ngôn một cước đạp tung cửa phòng, bóng dáng hai người đã biến mất. Bọn họ đối với địa thế nơi này hiển nhiên quen thuộc hơn Hạ Ngôn nhiều lắm.
Hạ Ngôn nhìn thông đạo trống rỗng trước mặt, thoáng do dự một chút, liền một lần nữa trở lại trong phòng. Nhìn kỹ một hồi, một lát sau ngay tại trên vách tường phát hiện một cánh cửa ngầm, Hạ Ngôn ngưng tụ linh lực vào hai tay, hơi thở trầm xuống, dùng sức đẩy mạnh hai tay về phía trước, cánh cửa ngầm chậm rãi mở ra. Cửa ngầm này rất dày, là một loại khoáng thạch hiếm có tạo thành cả vật thể màu ngăm đen, trông rắn chắc dị thường, người bình thường đừng mơ phá hủy nó. Hiển nhiên là chỗ để đặt các vật phẩm trọng yếu.
Diện tích trong phòng cũng không lớn, bên trong đốt ngọn đèn dầu, Hạ Ngôn lập tức nhìn thấy một người ngồi bên trong, đúng là Thu Thủy tiền bối đã gặp qua ở thành Tử Diệp.