Linh La Giới

Chương 442 : Oai Kinh Lôi Kiếm

Ngày đăng: 20:34 19/04/20


Ở trên lôi đài Hạ Ngôn cùng Tống Ngọc Giản đứng đối diện nhau, khí thế hai người không ngừng tăng lên, linh lực trong cơ thể phát ra tiếng vang như ngàn quân vạn mã cùng nện vó.

 

Người tu luyện thực lực càng mạnh, linh lực vận chuyển càng kịch liệt, kinh mạch võ đạo cùng ngày càng cứng cỏi. Nếu kinh mạch võ đạo thiếu cứng cỏi, vậy nháy mắt sẽ bị linh lực cuộn trào phá hoại thân thể, càng không cần nói sử dụng linh lực đánh giết kẻ địch.

 

Kinh mạch Hạ Ngôn cứng cỏi, người bình thường căn bản không cách nào so sánh. Tụ Linh Huyệt của Hạ Ngôn phát tán ra linh lực mang theo những đốm sáng màu bạc, không ngừng tưới mát thân thể bất luận Hạ Ngôn đang làm gì, cho dù là ngủ, quá trình tưới mát này cũng sẽ không ngừng lại. Ngày tháng tích lũy, cho nên thân thể Hạ Ngôn mới mạnh hơn rất nhiều những người tu luyện bình thường.

 

- Trận đấu bắt đầu!

 

Thánh Hoàng thấy hai người tích súc đủ khí thế hét lớn một tiếng. Thân thể hai người trên lôi đài nháy mắt này hóa thành hai cái bóng mông lung, mang theo tiếng gió gào thét không ngừng. Trong những người nơi này, Linh Tông sơ kỳ căn bản là không nhìn rõ được động tác của hai người.

 

Nếu không đạt tới cảnh giới Linh Tông, ở nơi này quan sát xem chừng chỉ nhìn thấy hai luồng sáng không ngừng chớp động. Một luồng sáng trắng, một luồng sáng vàng!

 

- Hạ Ngôn, trước tiên tiếp ta một chưởng!

 

Tống Ngọc Giản vươn tay phải đẩy về trước, trong mắt chợt lóe lệ quang, một tay hung hăng đè xuống Hạ Ngôn. Một chưởng này, uy lực võ kỹ khoảng năm mươi vạn độ, chưởng ảnh khắp bầu trời, lấp trọn không gian lôi đài.

 

Thân thể Hạ Ngôn giống như bị chưởng ảnh bao phủ trọn, bốn phương tám hướng đều đông nghịt chưởng ảnh cùng chưởng phong.

 

- Chỉ là một bộ chưởng pháp, cũng dám khoe khoang trước mặt ta!

 

Hạ Ngôn quát lạnh một tiếng, Thần Hi Kiếm trong tay chợt lóe quang mang, hóa thành ngàn vạn kiếm khí, trực tiếp đâm về phía chưởng ảnh bốn phương tám hướng đánh về phía mình.

 

Chưởng ảnh tiếp xúc với kiếm quang, lập tức tuôn ra tiếng nổ liên tiếp.

 

Xoạt!

 

Mọi người chỉ thấy từng cái chưởng ảnh trực tiếp bị kiếm khí đâm xuyên cắt xé, trong lòng không khỏi rung động.

 

Tuy rằng lôi đài bị linh lực Thánh Hoàng ngăn cách, dư âm hai người chiến đấu bên trong sinh ra sẽ không tạo ra ảnh hưởng bên ngoài, thế nhưng khoảng cách gần như vậy vẫn làm cho đám người cảm thấy kinh tâm động phách.

 

- Thực lực thật mạnh, không biết lúc nào ta mới tu luyện đến trình độ này.

 

- Tống Ngọc Giản một chưởng, Hạ Ngôn một kiếm, uy lực võ kỹ đều khoảng năm mươi vạn độ. Chúng ta thi triển toàn lực, uy lực võ kỹ cũng không tới năm vạn độ, chênh lệch thật quá lớn!

 
Kiếm khí của Tống Ngọc Giản va chạm với trường kiếm của Hạ Ngôn phát ra tiếng rít nặng nề. May là Thần Hi Kiếm phẩm chất cực tốt, nếu như phẩm chất kém một chút, chỉ sợ đã sớm bị kiếm khí Kinh Lôi Kiếm bẻ gẫy rồi!

 

"Kinh Lôi Kiếm này. Ta nhất định phải có được! Giết Vương Hóa Vũ, lấy được Kinh Lôi Kiếm!"

 

Hạ Ngôn ánh mắt hung ác nhìn về phía Tống Ngọc Giản, thúc đẩy linh lực toàn thân. Hạ Ngôn ra tay toàn lực, có thể phát ra võ ky uy lực một trăm hai mươi vạn độ. Nếu không để ý hậu quả bộc phát uy lực võ kỹ khoảng chừng một trăm năm mươi vạn độ. Uy lực võ kỹ mạnh như vậy, trong Linh Tông đỉnh đã không ai có thể chịu được.

 

"Tiểu tử này quả nhiên lợi hại có thể chống đỡ thời gian dài như thế!" Tống Ngọc Giản thấy Hạ Ngôn bị kiếm khí của mình bao bọc, lại vẫn có thể chống đỡ như thường, không khỏi cả kinh.

 

Tiếp đó, Tống Ngọc Giản lại cười lạnh:

 

"Bằng linh lực của ta, thúc đẩy Kinh Lôi Kiếm liên tục mấy canh giờ không ngừng nghỉ, cũng sẽ không có vần đề. Tiểu tử Hạ Ngôn này bị kiếm khí của ta bao vây, căn bản không thể đột phá ra. Ta muốn xem, tiểu tử này đến cùng có thể kiên trì trước kiếm khí Kinh Lôi Kiếm bao lâu! Chỉ cần hắn không chủ động đầu hàng, vậy hắn chắc chắn phải chết!"

 

Tống Ngọc Giản liên tục cười lạnh.

 

Nếu Hạ Ngôn chủ động đầu hàng, trước mặt nhiều người như vậy, nhất là có Thánh Hoàng ở đây. Tống Ngọc Giản cũng chỉ có thể thu hồi Kinh Lôi Kiếm, không thể cố ý giết Hạ Ngôn.

 

Hạ Ngôn bị kiếm khí Kinh Lôi Kiếm bao vây, phải tiêu hao rất nhiều linh lực chống đỡ mới không bị kiếm khí tổn thương. Thời gian càng dài, linh lực tiêu hao càng lớn, một khi Hạ Ngôn không cung cấp đủ linh lực, tất nhiên sẽ bị kiếm khí xé nát.

 

Hạ Ngôn có thể ngăn cản kiếm khí Kinh Lôi Kiếm đã làm rất nhiều người giật mình rồi. Nên biết rằng, đây chính là kiếm khí từ Thần khí vô cùng bá đạo, nếu là Linh Tông đỉnh bình thường, căn bản không cách nào chống đỡ được, sẽ trực tiếp bị kiếm khí đả thương. Những kiếm khí này, không đâu không chui lọt, chỉ cần có một khe hở, là có thể lan tràn.

 

Mà phòng ngự do Hạ Ngôn dùng Thần Hi Kiếm tạo thành, ngay cả một khe hở cũng không có, lại thêm linh lực mạnh mẽ có thể hoàn toàn cản trở kiếm khí Kinh Lôi Kiếm vây quanh người ở bên ngoài.

 

"Quả nhiên cực kỳ tiêu hao linh lực, nếu tiếp tục như thế, cho dù là ta thì không tới nửa canh giờ, linh lực sẽ cạn kiệt, cuối cùng bị hắn giết!"

 

Trong lòng Hạ Ngôn xoay chuyển, trầm ngâm nghĩ đủ mọi phương pháp, thế nhưng kiếm khí này không đâu không có. Hạ Ngôn không tìm được kẽ hở lọt ra ngoài.

 

Nếu Hạ Ngôn tụ tập linh lực. Toàn lực đột phá, vậy dù là có phá vỡ kiếm khí Kinh Lôi Kiếm cũng sẽ bị thương. Nên biết rằng kiếm khí Kinh Lôi Kiếm công kích toàn thân Hạ Ngôn, mỗi khi linh lực phòng ngự Hạ Ngôn không đồng đều, vậy chỗ linh lực yếu kém nhất sẽ bị kiếm khí Kinh Lôi Kiếm đánh phá. Sau đó trực tiếp đánh lên thân thể Hạ Ngôn, thậm chí xé nát Hạ Ngôn.

 

"Hôm nay ta coi như thấy được uy lực Thần khí rồi! Cũng may Tống Ngọc Giản còn không thể phát huy hoàn toàn uy lực của Kinh Lôi Kiếm, nếu không thì sợ rằng hiện giờ ta đã không đỡ được"

 

Tuy rằng Hạ Ngôn bị kiếm khí vây khốn. Thế nhưng cũng không sốt ruột. Lúc này, Hạ Ngôn vẫn đang vô cùng bình tĩnh.