Linh La Giới

Chương 451 : Chúng ta là bằng hữu của Hạ Ngôn

Ngày đăng: 20:34 19/04/20


Thành Tử Nguyệt

 

Trong một tửu lâu ở khu vực ngay cạnh phủ viện Hạ gia. Hôm nay đã là ngày thứ bảy từ khi trọng tâm gia tộc di chuyển đến thành Tử Nguyệt, rất nhiều con cháu Hạ gia cũng đều dùng cơm ở mấy tửu lâu cạnh đó. Bởi vì những tửu lâu này có chút gần trạch viện gia tộc nên rất thuận tiện.

 

- Muội muội! Đừng có lúc nào cũng trông như mất hồn vậy, có thể Hạ Ngôn đang bế quan.

 

Trong tửu lâu, có bón người ngồi xung quanh một chiếc bàn, đúng là bốn người Bạch Hoa, Bạch Nhị, Trương Long và Triệu Mạnh. Bốn người này cũng dời theo Hạ gia đi tới thành Tử Nguyệt lần này. Bạch Hoa là tổng quản ngoại viện, phụ trách đa số đường lối kinh doanh sinh ý của Hạ gia, đương nhiên phải dời đi theo trọng tâm gia tộc

 

- Ôi dào! Ăn một bữa cơm mà cũng thở ngắn thở dài!

 

Trương Long lắc lắc chiếc đầu lớn của mình ánh mắt nhìn Bạch Nhị bĩu môi nói

 

- Ta nào có!

 

Bạch Nhị lập tức trợn mắt, hung hăng liếc nhìn Trương Long.

 

Trương Long vội vàng cúi đầu, rồi sau đó lại nguớc mắt nhìn Bạch Hoa ngồi bên cạnh nói:

 

- Đại ca! Lần này chúng ta tới thành Tử Nguyệt, cách Thánh thành khá gần nha. Hẳc hắc! Khi nào thì Hạ Ngôn dẫn chúng ta tới Thánh thành xem đây?

 

- Đại ca! Nguyện vọng lớn nhất cả đời này của ta chính là phải đi dạo tại Thánh thành. Nếu có thể tới Thánh thành xem, cho dù lập tức chết vậy cũng không tiếc nuối

 

Khi Trương Long nói những lời này, ánh mắt tỏa sáng.

 

- Không được nói loạn! Thân phận Hạ Ngôn hiện tại là loại nào chứ? Chúng ta làm sao có thể lãng phí thời gian của hắn được.

 

Bạch Hoa ngưng thanh nói

 

- Đại ca nói đúng. Hạ Ngôn giờ là Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt, công việc khẳng định rất bận rộn. Hơn nữa hắn còn phải tu luyện, sao có thể bớt thời gian cho chúng ta được.

 

Triệu Mạnh mặt không đổi sắc lên tiếng tiếp lời.

 

- Sao? Chẳng lẽ ngươi không muốn tới Thánh thành xem à?

 

Trương Long chuyển mắt nhìn về phía Triệu Mạnh lớn tiếng nói

 

- Ca! Muội cũng muốn đi Thánh thành! Chờ muội gặp Hạ Ngôn sẽ bảo hắn dẫn muội đi Thánh thành chơi, nhìn xem Thánh thành rốt cuộc là bộ dạng gì. Dù sao nơi này gần Thánh thành như vậy, cũng không mất bao nhiêu thời gian.

 

Bạch Nhị vẻ mặt chờ mong nói

 

Bạch Hoa nhìn Bạch Nhị một chút, bất đắc dĩ lắc đầu cũng không nói gì nữa.

 

- Hừ! Tên Hạ Ngôn đó thật quá tự đại!
Cam Tùng cười cười, nhìn về phía Cam Túc:

 

- Cam Túc! Một trảo vừa rồi của đệ chỉ thiếu một chút nữa là thành công rồi. Có muốn thử lại một lần nữa hay không? Chậc chậc.tư vị đó khẳng định không tệ.

 

Bởi vì biết mấy người Bạch Hoa không phải con cháu trực hệ Hạ gia, cho nên mấy người Cam Tùng căn bản không quá để ý. Bọn họ cũng không biết quan hệ của mấy người này với Hạ Ngôn. Nếu là biết, bọn họ tuyệt đối không dám như thế. Cam Túc tuy rằng miệng nói đợi thực lực đủ mạnh sẽ giết chết Hạ Ngôn, nhưng hắn cũng chỉ là nói ngoài miệng, nếu thật sự Hạ Ngôn đứng ở trước mặt hắn, khẳng định hắn một chữ cũng không dám nói.

 

- Ba vị, ta gọi là Bạch Hoa, tổng quản ngoại viện Hạ gia!

 

Bạch Hoa giữ chặt Bạch Nhị đang còn muốn tiếp tục xông lên, vừa nói với ba người.

 

- Sao?

 

Ba người Cam Túc lại liếc nhìn nhau, không nghĩ tới trong mấy người trước mặt này còn có tổng quản ngoại viện Hạ gia trong đó.

 

"Tổng quản ngoại viện Hạ gia tại sao lại là một người ngoài?"

 

Ba người có chút nghi hoặc, ngoại viện nhìn chung đều là chức vụ quan trọng tại sao có thể yên tâm giao cho một người ngoài nắm giữ được?"

 

- Vừa rồi Hạ Ngôn mà ba người các ngươi mắng chính là Hạ Ngôn Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt sao?

 

Bạch Hoa cũng không thèm để ý tới sự kinh ngạc của ba người, lại lên tiếng hỏi.

 

- Đúng vậy, ta mắng chính là hắn!

 

Cam Túc nói.

 

- Hạ Ngôn là bằng hữu của chúng ta, hắn cũng là Điện chủ Thánh điện, địa vị tôn quý, ngươi không sợ khi hắn biết các ngươi ở nơi này nhục mạ hắn sẽ xuất thủ giáo huấn ngươi sao?

 

Bạch Hoa cười cười, hơi thở trầm xuống, thấp giọng nói.

 

- Ngươi vừa rồi nói cái gì? Các ngươi là bằng hữu của Hạ Ngôn? Ha ha ha, thật nực cười, quá nực cười! Bằng vào các ngươi? Đám phế vật Hậu Thiên? Tự nhận mình là bằng hữu của Hạ Ngôn sao? Cam Tùng ca! Huynh có nghe nói tới chuyện nào đáng buồn cười hơn so với chuyện này chưa? Ha ha ha.

 

Cam Túc sau khi hơi sửng sốt một chút, lập tức cười nghiêng cười ngả.

 

- Thực sự buồn cười, chẳng lẽ cho rằng cứ gặp mặt Hạ Ngôn hai lần, chính là bằng hữu của Hạ Ngôn sao?

 

Cam Tùng cũng cười lăn nói.

 

Ba người bọn họ căn bản không tin những lời Bạch Hoa nói