Linh La Giới
Chương 470 : Ba kiện thần khí
Ngày đăng: 20:34 19/04/20
Không có nội dung tâm pháp, ta quả thật không có cách tu luyện! Đó là không còn cách nào!
"Hiện tại mình có nội dung tâm pháp, biết nên làm sao tu luyện, chẳng lẽ còn không thể tu luyện thành công? Chẳng lẽ vẫn không thể thông hiểu đạo lí? Không! Không có khả năng! Ta nhất định có thể làm được!"
"Một ngày không được vậy thì một tháng, một tháng không được vậy thì một năm, một năm không được vậy thì mười năm!"
Sự kiêu ngạo của Hạ Ngôn rốt cục cũng vẫn bị kích phát ra. Mặt trời lặn, Hạ Ngôn đi ra cửa, bỗng nhiên từ trên bồ đoàn đứng lên, trong đôi mắt bắn ra ánh mắt kiên nghị, quang hoa lưu chuyển, chung quaah thân thể Hạ Ngôn bỗng bùng nổ một đoàn linh lực.
Tiếp theo, hư ảnh thân thể Hạ Ngôn sáng, đột nhiên bắn nhanh ra, giống như một luồng tia chớp, trong phút chốc liền biến mất ở bên ngoài. Hạ Ngôn tùy ý tìm chung quaah trạch viện của người tu luyện Thiên Cung, liền tìm được một ít hoa quả sinh trưởng ở Khu vực Mê Loạn, ăn ngấu nghiến vào trong bụng. Sau đó, Hạ Ngôn lại trở về gian phòng mình trong trạch viện, chuẩn bị tiến vào trạng thái bế quan đợt hai.
- Hạ Ngôn tiên sinh!
Hạ Ngôn vừa mới trở về phòng mình, bên ngoài liền truyền đến một luồng âm thanh, lập tức Hạ Ngôn xoay người một cái, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía bên ngoài, trông thấy người tu luyện Khai Duệ, tự nhiên mặt mang vẻ tươi cười, nghênh đón Khai Duệ vào phòng. Nhìn thấy Khai Duệ, Hạ Ngôn mới chợt nhớ tới chuyện Thần Hi Kiếm. Lúc này đây bế quan, toàn bộ tâm thần của Hạ Ngôn, đều đặt trên Linh La tâm pháp, chuyện của hắn toàn bộ để qua một bên.
Mấy ngày trước Khai Duệ cũng tìm đến Hạ Ngôn, chỉ là bên ngoài kêu vài tiếng, Hạ Ngôn cũng không tra lời, cho nên Khai Duệ đoán rằng, Hạ Ngôn có thể đang bế quan, sẽ không quấy rầy nhiều. Mới vừa rồi, Khai Duệ trùng hợp nhìn thấy Hạ Ngôn ra ngoài hái quả, liền lập tức đến đây.
- Hạ Ngôn! Nhìn xem một chút!
Trong tay Khai Duệ cầm Thần Hi Kiếm mà Hạ Ngôn quá quen thuộc. Hạ Ngôn tự nhiên là vô cùng vui mừng, vội nhận lấy, nhẹ nhàng vuốt ve.
Cảm tình đối với Thần Hi Kiếm sâu sắc nhất. Thần Hi Kiếm cũng làm bạn Hạ Ngôn với thời gian dài nhất.
Vù vù
Thần Hi Kiếm dường như cũng cảm ứng khí tức của Hạ Ngôn, phát ra từng đợt tiếng ngâm dài vui sướng.
- Thật tốt quá!
Hạ Ngôn vuốt ve Thần Hi Kiếm, trên mặt tràn đầy loại tình cảm vui sướng, xoay chuyển ánh mắt nhìn về phía Khai Duệ bên cạnh, hưng phấn nói lời chân thành cảm tạ:
- Khai Duệ tiên sinh! Lần này đa tạ huynh hỗ trợ, coi ta thiếu huynh một cái nhân tình, sau này có gì cần, chỉ cần ta có thể làm được, nhất định sẽ không chối từ!
Trương Liên Khởi nghiêm sắc mặt, mày giãn ra, trường bào trên người hơi hơi lay động, cười nói.
- Hy vọng như thế. Nếu như có thể xuất hiện hai bộ thần khí phòng ngự, vậy.
Đôi mắt Lưu Ba sáng ngời, cảm thán nói.
Thần khí phòng ngự, bất cứ người tu luyện nào cũng muốn có. Mà ngay cả Thánh Hoàng đều rất muốn có được. Thần khí phòng ngự, so với thần khí công kích còn quan trọng hơn nhiều. Thần khí công kích có thể giết người, mà thần khí phòng ngự có thể bảo mệnh.
- Ha ha! Nếu như thật sự xuất hiện thần khí phòng ngự, còn không biết sẽ khiến tranh đoạt như thế nào? Mỗi một lần thần khí xuất hiện, sẽ không tạo ra một hồi chém giết sao? Nếu thật sự là thần khí phòng ngự, vậy khẳng định sẽ ngã xuống một số Linh Tông đỉnh rồi.
Đôi mắt Lữ Hâm lóe lên, lập tức cười nói.
Đừng nói là xuất hiện một bộ thần khí phòng ngự hiếm thấy, kỳ thật mỗi một lần Lạc Anh Cốc xuất hiện bảo vật, gần như đều tạo ra một hồi đại chiến kinh thế hãi tục. Cường giả thế lực khắp nơi đều liều mạng tranh đoạt. Đến lúc đó, ngay cả Thánh Hoàng đều căn bản áp chế không được. Nhất là người tu luyện tán tu, lại không để ý tánh mạng của mình.
- Lữ Hâm tiên sinh nói đúng. Mỗi một lần có bảo vật thả xuống, một hồi chém giết cũng sẽ theo đó mà đến.
Trương Liên Khởi lắc đầu, sắc mặt nặng nề rất nhiều, tuy nhiên lập tức liền khôi phục lại bình thường.
Thánh Hoàng đại nhân đã gần một tháng thời gian chưa tới Khu vực Mê Loạn nữa? Đã nhiều ngày, Thánh Hoàng đại nhân hẳn là có chuyện.
- Bình thường nếu như không có chuyện, Thánh Hoàng đại nhân đều tu luyện ở Thánh sơn, rất ít ở Khu vực Mê Loạn. Ha ha! Những lão già chúng ta, cũng thật lâu chưa quay về Đại Lục Long Chi nhìn thử!
Ánh mắt Lưu Ba nhìn hai người Lữ Hâm, bả vai hơi hơi nhún, lắc đầu, cười nói ha ha.
- Xoẹt!
Đúng lúc này, không gian chung quanh, đột nhiên xuất hiện một trận dao động linh lực mãnh liệt. Tất cả linh lực đều giống như muốn sôi trào lên. Ba gã tu luyện sắc mặt đại biến!