Linh La Giới

Chương 497 : Hạ Ngôn động tâm

Ngày đăng: 20:35 19/04/20


- Tiên sinh, tiểu thư! Vòng cổ này là Tình Yêu Màu Tím, là dùng một loại khoáng thạch vô cùng quý hiếm chế tạo tỉ mỉ.

 

Nữ nhản viên giải thích một vòng cổ màu tím.

 

- Mua!

 

- Tiên sinh, tiểu thư! Nhẫn này gọi là Ánh Trăng Màu Bạc, trên cả Đại Lục Long Chi chỉ có hai mươi tám cái.

 

- Mua!

 

- Tiên sinh, tiểu thư! Các vị đang xem dải lụa do lão bản Trân Bảo Các chúng ta tự tay bện thành, tên gọi Phi Hồng. Mười năm trước nàng ấy tổng cộng bện thành bảy dải lụa, cho nên đặt ở trong tiệm, kỳ thật cũng không phải muốn bán ra.

 

- Mua!

 

- Mua.

 

Ngắn ngủi nửa giờ, Hạ Ngôn mua mười mấy loại vật phẩm quý giá. Lúc này, Hạ Ngôn cảm giác cả người đều vô cùng thoải mái, trong đầu thông thoáng. Đã có một thời gian dài, Hạ Ngôn cũng không có cảm giác nhẹ nhàng thích ý như vậy.

 

Chúng nữ theo sau Hạ Ngôn cũng không có cơ hội phát biểu ý kiến, chỉ có thể nhìn nữ nhân viên đóng gói từng món hàng giá đắt đến dọa người mang theo phía sau. Tính toán sơ lượt một chút, hiện tại Hạ Ngôn đã mua các vật phẩm tổng giá hai mươi vạn kim tệ. Hai mươi vạn kim tệ, đối với một tiểu gia tộc mà nói, đã là một con số trên trời, còn đối với Hạ Ngôn, lại chỉ là gió thoảng mây bay!

 

Lầu ba Trân Bảo Các này cũng có một ít khách đang tuyển chọn vật phẩm muốn mua, lúc này cũng bị cử động của Hạ Ngôn thu hút tới. Nhất là bên cạnh Hạ Ngôn còn có các nàng Tiểu Thanh, càng làm cho người ta sinh ra rất nhiều liên tưởng.

 

- Người thanh niên này, thật là quá có tiền!

 

- Bà có gặp qua hắn ở Thánh thành này chưa? Trong các con cháu trọng yếu đại gia tộc, hình như không có người này!

 

- Ta cũng chưa gặp qua, chẳng lẽ không phải người Thánh thành chúng ta? Bốn nữ nhân bên cạnh hắn, ta cũng chưa gặp qua. Mỹ nữ Thánh thành ở cấp bậc này căn bản không tìm được mấy người, người miễn cưỡng có thể so sánh với mấy cô nàng này ta đều có thể nhận ra. Mà bốn nữ nhân này, ta không nhận ra một ai cả.

 

- Ha ha, chúng ta cũng không có quyết đoán lớn như vậy, một lần mua đồ mười mấy vạn kim tệ!

 

Một ít người thấp giọng bàn tán với nhau, ánh mắt chớp động. Đối với bọn họ bàn tán, Hạ Ngôn coi như không nghe tới, tiếp tục đi xem các vật phẩm ở ba tầng Trân Bảo Các.

 

Đột nhiên.

 

Tâm thần Hạ Ngôn khẽ chấn động, ánh mắt hắn đột nhiên rơi vào một viên châu phát sáng. Viên châu này tỏa ra quầng sáng trắng ôn hòa, to khoảng nắm tay người lớn. Lúc Hạ Ngôn còn chưa thấy được viên châu, liền cảm giác được Linh La tâm pháp trong đầu khẽ rung chuyển mà không có Hạ Ngôn thúc đẩy.
Thiếu gia này hừ lạnh một tiếng, liền xoay người tiếp tục lên lầu ba

 

Trú Nhan Bảo Châu này không có nhiều tác dụng đối với người tu luyện, tác dụng chủ yếu là cho nữ nhân dùng để trú nhan. Người tu luyện thực lực mạnh mẽ cho dù có tiền, đương nhiên cũng sẽ không mua loại đồ vật này, còn không bằng lấy ra kim lực có tác dụng hơn. Còn nữ nhân bình thường, sợ rằng không mấy người có thể lấy ra một ngàn vạn kim tệ.

 

Một nam nhân vì một nữ nhân mà chịu lấy ra một ngàn vạn kim tệ mua Trú Nhan Bảo Châu, sợ rằng trong thiên hạ này cũng không có mấy người. Tuy nhiên, thiếu gia áo vàng này chính là một trong không nhiều người đó.

 

- Thiếu gia! Ngài cứ yên tâm, chuyện này ta sẽ không nói ra nửa lời trước người thứ ba!

 

Lúc này người hầu kia vội thề

 

- Như vậy thì tốt!

 

Thiếu gia gật đầu thỏa mãn, lúc này hắn đã đến tầng ba Trân Bảo Các.

 

Vừa vặn lúc này nữ nhân viên kia cũng tới chỗ thang lầu, chuẩn bị dẫn đoàn người Hạ Ngôn đi làm thủ tục. Trong tay nàng, đang cầm Trú Nhan Bảo Châu.

 

- Thiếu gia, trong tay nàng ta hình như là Trú Nhan Bảo Châu!

 

Nữ nhân viên này thấy có người lên lầu, lập tức tránh người để cho hai người này đi trước, sau đó mới xuống. Tuy nhiên, người hầu theo phía sau lại thấy được bảo châu nằm trong tay nàng, lúc này lớn tiếng nói với thiếu, gia đằng trước. Vị thiếu gia này quay người lại, nhìn trong tay nữ nhân viên này, quả nhiên thấy được bảo châu tản ra ánh sáng.

 

- Vì sao ngươi lại lấy bảo châu?

 

Vị thiếu gia nhướng mày, giọng trầm thấp hỏi, đồng thời cũng nhìn thấy bốn cô gái bên cạnh Hạ Ngôn, tròng mắt co rụt mạnh, khí tức cũng ngưng lại.

 

- Huống công tử, bảo châu này đã được vị tiên sinh này mua lại, ta đang mang theo vị tiên sinh này xuống làm thủ tục bên dưới.

 

Nữ nhân viên này nhận ra Huống công tử, lúc này mỉm cười nói.

 

- Cái gì? Hắn mua bảo châu? Sao được chứ, hôm nay ta mang theo đủ kim tệ, chính là vì mua viên Trú Nhan Bảo Châu này!

 

Huống công tử nghe được Trú Nhan Bảo Châu bị người ta mua đi, sắc mặt lập tức đen lại, bất mãn lớn tiếng nói.