Linh La Giới

Chương 507 : Biến hóa không ngờ

Ngày đăng: 20:35 19/04/20


Trong đại sảnh tửu lâu, cho dù là những thực khách chậm chạm kia lúc này cũng có thể cảm giác được Lương Ảnh đang mạnh mẽ áp chế lửa giận. Mà người tuổi trẻ đứng ở trước Lương Ảnh lại không có chút lộ ra vẻ sợ hãi nào, vẻ cười nhạt trên mặt hắn vẫn không có giảm bớt chút nào. Dường như hắn căn bản không thèm để ý nhân vật như Lương Ảnh này.

 

- Ta là ai Lương công tử ngươi không nhất định phải biết. Ngày khác nếu có cơ hội có lẽ ta sẽ tới Lương gia tại Thánh thành làm khách, đến lúc đó Lương công tử sẽ nhận ra ta.

 

Hạ Ngôn cũng không có nói thẳng ra mình là ai, mà chuyển đề đáp.

 

- Ha ha! Khẩu khí thật lớn! Ngươi cho rằng ai muốn đến Lương gia làm khách cũng được sao? Hay là ngươi muốn tới cùng với Hỏa Phượng Hoàng tiểu thư? ừ, nếu là như vậy chúng ta thật đúng là không dám đuổi ngươi đi đó.

 

Lương Ảnh cười ha hả, ánh mắt chớp động, lộ ra thần sắc khinh thường nói. Nếu không phải Hỏa Phượng Hoàng ở bên cạnh, lòưi nói của hắn sợ rằng càng không khách khí hơn.

 

- Lương công tử! Ngươi có biết hắn là ai không? Có một số người không phải ngươi có thể trêu chọc đâu!

 

Hỏa Phượng Hoàng mày liễu nhíu lại nói. Nàng nhìn thấy nhiều người trong tửu lâu đều nhìn chằm chằm mình và Hạ Ngôn như vậy, cảm thấy thể diện của Hạ Ngôn bị Lương Ảnh hạ thấp cho nên rất muốn nói ra thân phận của Hạ Ngôn. Nhưng nàng lại biết nếu nói ra thân phận Hạ Ngôn rất có thể lại đưa đến một số phiền toái không cần thiết.

 

Hạ Ngôn so đấu với Vương Đông Cực sợ rằng người từ những khu vực ngoài thành Vân Thành đi tới vốn còn chưa biết đến. Những người này một khi biết người trẻ tuổi trước mắt này chính là Hạ Ngôn, vậy không ai biết được có thể dẫn tới rối loạn hay không nữa?

 

- Hắc hắc! Hỏa Phượng Hoàng tiểu thuư thực ra ta cũng muốn giới thiệu một vị bằng hữu cho cô quen biết. Vị bằng hữu mà ta kính trọng này có một thân phận khiến người nghe rợn người đó.

 

Lương Ảnh nghe được lời Hỏa Phượng Hoàng nói, lơ đãng khẽ lắc đầu nhìn Hỏa Phượng Hoàng cười nói.

 

- Vị bằng hữu này của ta đã ở trong tửu lâu này, hắn là sẽ lập tức đi xuống đây.

 

- Ồ? Hắn là ai? Có thân phận khó lường gì?

 

Hỏa Phượng Hoàng nhướng mày lên, tùy ý hỏi. Người có thể khiến Lương Ảnh cho rằng là khó lường, quả thật Hỏa Phượng Hoàng cũng có chút tò mò.

 

- Ha ha! Thân phận vị bằng hữu này của ta chính là người tu luyện Thiên Cung! Hắc hắc, thế nào? So với hắn thì thế nào? Hỏa Phượng Hoàng tiểu thư chờ một lát nữa bằng hữu của ta xuống, ta liền giới thiệu để ngươi làm quen.

 

Ánh mắt Lương Ảnh chớp động từ trên khuôn mặt Hạ Ngôn đảo qua, giọng nói mỉa mai chế giễu.

 

- Người tu luyện Thiên Cung?

 

Hỏa Phượng Hoàng chớp chớp lông mi, nhìn Hạ Ngôn một cái. Người khác không biết, Hỏa Phượng Hoàng làm sao lại không biết người tu luyện Thiên Cung! Chỉ sợ bên trong Thiên Cung, địa vị của Hạ Ngôn rất ít người có thể sánh bằng rồi? Nghĩ vậy Hỏa Phượng Hoàng liền cười lớn lên.

 
Vưong Vũ dừng thân hình lại, nhíu mày một chút, gật đầu lên tiếng đáp ứng.

 

Hạ Ngôn dẫn theo Hỏa Phượng Hoàng tới nơi quầy hàng gọi mấy món thức ăn, rồi phân phó cho bọn họ đưa lên tận phòng, sau đó đi lên trên lầu trong vô vàn ánh mắt kinh ngạc cùng hoảng sợ.

 

"Phù""

 

Cho đến tận lúc này mọi người mới đều hung hăng hít vào một hơi, thần kinh căng thẳng cũng bắt đầu buông lỏng.

 

- Người trẻ tuổi này chính là Hạ Ngôn!

 

- Hạ Ngôn chuẩn bị so đấu với Vương Đông Cực!

 

- Trời ơi! Không thể ngờ được ở trong này ta có thể gặp được Hạ Ngôn, thật sự khó tin quá!

 

- Khó trách. khó trách mới vừa rồi hắn nhìn về phía chúng ta, thì ra những lời chúng la nói lúc nãy hắn đều nghe thấy. May là không có làm hắn giận!

 

- Nhìn ngươi nói xem. Cảnh giới người ta thế nào? Sao có thể bởi vì mấy câu nghị luận của chúng ta mà tức giận chứ?

 

- Các vị! Hạ Ngôn tiên sinh đã nói phải bế quan, bất cứ người nào cũng không nên quấy nhiễu. Nếu có người đi quấy rầy Hạ Ngôn tiên sinh, cũng đừng trách chúng ta không khách khí!

 

Vương Vũ đứng ở bên trong đại sảnh dừng lại một lát, ho nhẹ một tiếng, trong mắt bắn ra hai đạo lệ quang trầm giọng nói. Thanh âm không ngừng vang vọng trong đại sảnh, lọt vào trong tai từng người một.

 

- Vương Vũ tiên sinh! Ngài yên tâm, chúng ta tuyệt đối sẽ không quấy rầy Hạ Ngôn tiên sinh bế quan tu luyện.

 

Lương Ảnh lúc này nhìn về phía Vương Vũ thể hiện thái độ, vô cùng trịnh trọng. Vương Vũ nhìn Lương Ảnh một chút, hừ lạnh một tiếng rồi chuyển thân đi lên trên lầu.

 

- Đại ca! Chuyện này.

 

- Các ngươi làm cái gì thế hả? Không ngờ dám gây ra mâu thuẫn với Hạ Ngôn! Nếu Hạ Ngôn thật sự tức giận, mạng nhỏ chúng ta cũng không còn ở chỗ này đâu!

 

Lương Ảnh vẻ mặt xanh mét, nhìn hai người phẫn nộ gầm giọng quát