Linh La Giới

Chương 559 : Dã tâm của Vu Thanh Viễn

Ngày đăng: 20:36 19/04/20


- Hạ Ngôn, hôm nay ngươi muốn rời khỏi thành Đa Tạp, đi khỏi Đại Lục Ám Dạ để trở về Đại Lục Long Chi sao?

 

Mai Lạc Thiên đứng trong viện, vừa rồi Hạ Ngôn tới nói ý định của mình, hắn tính quay về Đại Lục Long Chi. Thân là Thánh Hoàng Đại Lục Long Chi, rời đi đã hơn một tháng cũng đã tới lúc trở về xem. Nếu có chuyện lớn gì có thề còn cần hắn tự mình xử lý.

 

- Đúng vậy, cậu!

 

Hạ Ngôn gật đầu, nhìn Mai Lạc Thiên.

 

- Cậu, hiện tại cậu đã khôi phục thực lực Linh Tông đỉnh, con cũng yên tâm hơn. Thánh Hoàng Chung Vô Hoa sẽ không gây phiền toái cho Mai gia đâu. Thánh điện, Thánh đường các thành thị của Đại Lục Ám Dạ cũng đã cung cấp cho Mai gia các sinh ý rồi.

 

- ừ.

 

Hạ ngôn trầm ngâm một chút

 

- Cậu, con thấy Mai gia cần một kiện thần khí.

 

Nói xong, Hạ Ngôn động niệm, một đạo quang hoa hiện lên, một kiện phục sức chớp động ánh sáng đen hiện ra trước người Hạ Ngôn. Đây chính là kiện thần khí phòng ngự lúc trước Hạ Ngôn đánh chết Vương Đông Cực và Vương Hóa Vũ lấy được, gồm hai kiện thần khí công kích và hai kiện thần khí phòng ngự, hiện tại Hạ Ngôn lấy một thứ từ trong nhẫn Linh La ra

 

- Đây là.

 

Khuôn mặt Mai Lạc Thiên khẽ động.

 

- Cậu, thần khí này là con đánh chết một gã cường giả Linh Hoàng tại Đại Lục Long Chi lấy được. Với con mà nói, thần khí này đã mất đi tác dụng, cậu cầm đi, để cho Mai gia làm truyền gia chi bảo.

 

Hạ Ngôn cười cười, đưa thần khí phòng ngự đến trước mặt Mai Lạc Thiên.

 

Mai Lạc Thiên thoáng chần chờ, liền tiếp nhận thần khí.

 

- Tốt, Hạ Ngôn, ta nhận lấy thần khí này của con vậy.

 

Mai Lạc Thiên thở ra một hơi.

 

- Vâng, cậu, cậu để cho thần khí nhận chủ đi!

 

Hạ Ngôn gật đầu nói.

 

Đại Lục Long Chi, thành Tử Nguyệt, Hạ gia.

 

- Tộc trưởng, người nói Hạ Ngôn hơn một tháng qua rốt cuộc đi nơi nào?

 

Đại trưởng lão Hạ gia Hạ Lai, ngồi ở chỗ ngồi trên, trong tiếng nói có chút một chút lo âu.

 
 

- Hạ Ngôn ca, huynh phải đi nơi nào sao? Tộc trưởng bọn họ tìm huynh rất nhiều lần.

 

Chúng nữ nhìn thấy Hạ Ngôn đều hưng phấn vô cùng, cả đám hận không thể nhảy bổ về phía Hạ Ngôn, tuy nhiên lại không ai thật sự dám lớn mật làm như vậy. Ngay cả Bạch Nhị cũng không có thể không biết xấu hổ như vậy. Dù sao, họ đều là nữ tử.

 

- Vậy sao? Tộc trưởng tìm huynh? Chuyện gì vậy?

 

Hạ Ngôn hơi sửng sốt hỏi.

 

Hiện tại Hạ gia chẳng lẽ còn có chuyện gì mà Hạ Phi Long không thể xử lý? Chẳng lẽ Đại Lục Long Chi còn có người nào dám gây bất lợi với Hạ gia?

 

- Bọn muội cũng không biết, hình như là chuyện rất quan trọng. Tộc trưởng và các trưởng lão mỗi ngày đều mặt co mày cáu, nhìn giống như có tâm sự.

 

Tiểu Thanh mày liễu nhíu lại nói. Nàng từ mấy năm trước vẫn ở Hạ gia, cho nên đối với Hạ gia, lòng trung thành trong chúng nữ cũng là mạnh nhất.

 

- Ừ, huynh đã biết, một lát nữa huynh sẽ đi gặp ông ấy.

 

Hạ Ngôn gật gật đầu, chợt ý thức điều, gì, tra xét một chút chúng nữ. Lúc sau cười nói:

 

- Không tồi, thực lực đều có tăng trường nhất định. Xem ra cũng chưa nhàn hạ.

 

- Hạ Ngôn ca, chúng muội khi nào thì có thể tu luyện đến cảnh giới Linh Hoàng?

 

Đôi mắt đẹp của Viên San đảo đảo, cười khẽ trước hỏi.

 

- Linh Hoàng?

 

Hạ Ngôn cố ý nghiêm sắc mặt

 

- À, việc này rất khó nói, có lẽ. mười năm tám năm, cũng có lẽ một hai trăm năm.

 

- A? Khi đó, bọn muội chẳng phải là đều thành bà lão cả ư?

 

Viên San biến sắc, mặt hơi trắng bệch, một hai trăm năm, cũng quá xa xôi.

 

- Ha hả, nếu muốn nhanh hơn thì chỉ cần cố gắng tu luyện, các muội đều có cơ hội bước vào cảnh giới Linh Hoàng.

 

Hạ Ngôn cười nói, đôi mắt sáng rực rỡ như sao.