Linh La Giới

Chương 596 : Tĩnh mịch

Ngày đăng: 20:36 19/04/20


Mấy vị trưởng lão nghe xong đều chậm rãi gật đầu, lâm vào dòng suy nghĩ sâu xa Đúng vậy, cho dù là họ, nếu muốn đánh vỡ được thần thông phòng ngự tam cấp Đại Phòng Hộ Thuật của Chúc Ngữ Nhược thì cũng phải hao phí rất nhiều thời gian. Nhưng Hạ Ngôn thi.

 

- Công kích mà Hạ Ngôn vừa thi triển đã đạt lực lượng ba trăm triệu độ!

 

Lúc này Triển Vân trưởng lão lông mi dài ghé mắt nói với các trưởng lão khác.

 

Các trưởng lão đều biến sắc, hô hấp dồn dập, thần kinh chấn động. Võ kỹ uy lực ba trăm triệu, độ bình thường chỉ có Linh Hoàng thất cấp mới có được lực lượng lớn nhường này. Mà Hạ Ngôn mới chỉ ở cảnh giới lục cấp đã có thể phát huy được lực lượng cường đại này!

 

- Năm người các ngươi sau đây bắt đầu tranh đoạt ba thứ hạng đầu! Quy tắc so với lúc trước phức tạp hơn một chút, các ngươi lẳng nghe đây.

 

Triển Vân nhìn năm tu luyện giả phía dưới, bốn nam một nữ!

 

- vẫn là rút thăm, từ số một đến số năm. số hai cùng đối chiến số ba, số bốn đối chiến với số năm. Hai tổ đối chiến sẽ có hai người thắng, hai kẻ bại. Sau đó, hai người thắng đối chiến, phân thành tổ thắng. Hai kẻ bại đổi chiến, phân thành tổ bại. Sau khi hai người bại đối chiến xong, người thắng sẽ đối chiến cùng số một, người bại trực tiếp bị đào thải. Nếu số một thắng lợi, sẽ tiếp tục khiêu chiến người thắng của tổ bại, tiếp tục thắng, tiếp tục khiêu chiến người thắng của tổ thắng, thẳng đến lúc trở thành người thứ nhất. Nếu số một thất bại trong trận đối chiến với người thắng trong tổ bại sẽ trực tiếp bị đào thải. Người thắng của tổ bại thuận lợi tấn chức hạng ba

 

Triển Vân nói chậm lại, gằn từng tiếng.

 

Đám người Hạ Ngôn đều nghe rất rõ ràng.

 

Mà những tu luyện giả đã bại cũng đều chú ý lẳng nghe. Tuy rằng quy tắc này không quan hệ tới họ, nhưng họ vẫn muốn biết ba thứ hạng đầu là quyết định như thế nào.

 

Nghe xong Triển Vân chủ khảo nói xong, Hạ Ngôn liền hiểu rõ. Trận tranh ba vị trí đầu này thật sự công bình, hoàn toàn là dựa vào thực lực từng người. Tu luyện giả thực lực mạnh nhất tất nhiên sẽ đạt được hạng nhất.

 

- Hạng nhất, là của ta!

 

Vu Uy đứng cách Hạ Ngôn không xa, thấp giọng quát, trong mắt lệ quang lóe sáng, nhất là lúc đảo qua trên người bốn người còn lại.

 

- Hừ, vọng tưởng!

 

Chu Thiên Hành khinh thường hừ lạnh một tiếng, khí thế phát ra cũng tự tin mười phần.

 

Trong tất cả những tÂn nhân tham gia khảo hạch, hắn là Linh Hoàng thất cấp duy nhất, gần như tất cả mọi người đều đã nhận định vị trí thứ nhất này.

 

- Rút thăm đi!

 

Triển Vân chủ khảo dõng dạc hô, từng đạo bóng đen trực tiếp bắn về phía năm tu luyện giả trên lôi đài. Lúc này đây, không phải đám người Hạ Ngôn tự mình bắt lấy lệnh bài màu đen, mà là Triển Vân trực tiếp đưa lệnh bài vào trong tay năm người.

 

Chợp mắt một cái, năm người đều. lấy được một lệnh bài.

 
 

Huyết nhục bay tán loạn, gương mặt Vu Uy lập tức trở nên tái nhợt.

 

Trong chiến đấu giữa các cường giả, có đôi khi phân thắng bại chỉ trong một chợp mắt Hạ Ngôn chiến đấu kịch liệt với Vu Uy nháy mắt đã phân thắng bại. Nếu chân chính chém giết thì Vu Uy đã là một là cái xác chết rồi.

 

Yên tĩnh!

 

Tĩnh mịch!

 

Ngay cả tiếng hít thở cũng biến mất! Trong đấu võ tràng, mọi người bao gồm cả Triển Vàn chủ khảo cũng đều. ngừng thở. Toàn bộ đấu võ trảng giống như không có một bóng người, hoàn toàn trống vắng.

 

- Oanh~

 

Trên lôi đài thứ hai của Chu Thiên Hành và Chu Lượng cũng phát ra một tiếng nổ. Tiếng nổ này, mới kéo suy nghĩ mọi người lại, giật mình tình giấc, ý thức được bọn họ hiện tại đang xem cuộc chiến.

 

- Đáng sợ!

 

- Đáng sợ!

 

- Không thể nào tin được, thật không thể tin được!

 

Mỗi tinh anh môn nhân đều có cùng suy nghĩ.

 

- Hồng quang kia rốt cuộc là cái gì? Rốt cuộc là cái gì? Là thần thông? Hay là thần khí? Rốt cuộc là thần thông gì? Rốt cuộc là thần khí gì? Không ngờ. không ngờ lại mạnh đến

 

vậy?

 

Lồng năng lượng bị phá hủy nhưng lực lượng lan trân từ trong lôi đài đã yếu dần đi, cho nên chúng tu luyện giả đều. không cảm giác được lực lượng khùng bố kia. Tuy vậy lực phá hư gây ra khiến cho không gian cũng suýt hỏng mất, đánh tan cả lồng phòng ngự của Triển Vân chủ khảo, điều này họ thấy rõ, thấy rõ ràng!

 

"Ta thua!"

 

"Ta lại thua!"

 

"Không thể nào, điều đó không cthể nào!" Cánh tay phải Vu Uy vẫn đang chảy máu, nhưng hắn phảng phất không cảm giác được miệng vết thương của mình, chỉ lắc đầu, thấp giọng nói mấy câu không thể nghe thấy, ánh mắt ngốc trệ.