Linh La Giới

Chương 622 : Vì cái gì không phải Hạ Ngôn

Ngày đăng: 20:36 19/04/20


"Không ngờ có thể dễ dàng ngăn cản Đại vẫn Thạch Thuật của ta như thế? Không ngờ còn không có bị thương."

 

Hồng Phi sau khi thi triển Đại vẫn Thạch Thuật công kích Hạ Ngôn, sắc mặt cũng hơi đổi. hai hàng lông mày cùng nhăn lại. Tuy nhiên ánh mắt cùng trở nên sáng ngời, khóe miệng cũng dần dần lộ ra ý cười.

 

" Tổt lắm! Nếu lập tức chết đi vậy không có ý tứ gì. Quyết chiến thư Võ đài sinh tử không phải dễ dàng xin được."

 

Sau đó, Hổng Phi liền cười dài một tiếng, ngón tay ở trong không trung liên tục thay đổi. Từng đạo linh lực hinh thành khí lãng dường nhưmuồn phải xuyên qua không gian Tinh Đấu Điện, không ngừng nhộn nhạo trong khoảng không.

 

- Tiềp ta một chiêu nữa!

 

Hơi thở Hồng Phi trầm xuống, theo hào quang sáng rực lên. lại một chưởng tiếp theo được xuất ra.

 

"Bang bang bang bang"

 

Trong phạm vi không gian Võ đài sinh tử đều không ngừng vang lên thanh âm núi cao sụp đổ.

 

Lẳn công kích này lại thay đổi một phương thức khác, lực công kích cùng tăng lên gần một ba. Một chiêu vừa rồi lực công kích đại khái có bảy ức độ. mà chiêu hiện tại lại mang theo lực công kích trên dưới mười ức độ!

 

Hồng Phi cũng không muốn một chiêu liền trực tiềp đánh chết Hạ Ngôn! Hắn phải từ từ khiến cho Hạ Ngôn biết mình là chết như thế nào.

 

- Hừ!

 

Thân ảnh Hạ Ngôn bất chợt di chuyển, đúng là chủ động tiến lên nghênh đón. song trướng cùng phát ra!

 

Trường bào mặc trên người nhanh chóng bành trướng, từng đợt từng đợt hào quang màu vàng gần như chiếu rọi đến tận bên trong những đám mây màu đen kia.

 

"Tư tu tư"

 

Linh lực màu vàng không ngừng ngưng tụ trên song chướng của Hạ Ngôn, dần dần hình thành một viên cẩu màu vàng. chỉ là trên viên cầu này không ngừng có hào quang bắn nhanh ra. Năng lượng bàng bạc, mặc dù cách xa vạn thước cũng có thể rõ ràng cảm nhận được lực lượng hùng hôn này.

 

- Đại Hỗn Độn Thuật!
Thân hình Hồng Phi tại trong lực lượng khủng bố va chạm liền bị mạnh mẽ đẩy bay ra ngoài với tốc độ không thể thấy rõ. Một khoảnh khắc đã bay ra ngoài mấy ngàn mét. y phục toàn thân đều bị rách nát. Mà Hạ Ngôn lại chỉ lui về phía sau gân trăm mét rồi sau đó vững vàng lơ lửng giữa không trung, ánh mắt lạnh lùng nhìn Hồng Phi rơi ở trên mặt đất ở ngoài mấy ngàn mét kia.

 

Lực lượng Hạ Ngôn vốn là không kém gì hắn. cộng với thần khí công kích cường hãn, ngay cả Hồng Phi có được thần thông tứ cấp Đại vẫn Thạch Thuật cùng không thể đỡ được. Hơn nữa hắn ở thời khắc cuối cùng mới phát lực, cũng không phải đã sớm súc tích lực ngăn cản. Công kích của Hạ Ngôn Phi thường đột ngột bất ngờ, bất cứ người nào cũng không nghĩ tới lực lượng của Hạ Ngôn có thể vượt qua mười lăm ức độ.

 

"Phốc"

 

Sắc mặt Hồng Phi tái nhợt, lập tức từ trên mặt đất ngóc dậy. Tuy nhiên một đạo máu từ trong miệng cũng không áp chế được mà trực tiếp phun ra. sắc mặt tái nhợt càng thêm xám lại. Ánh mắt mang theo sắc thái phúc tạp và không thể tin được nhìn Hạ Ngôn đang lơ lửng trong không trung.

 

- Đây là.

 

- Ai có thể nói cho ta biết rốt cuộc chuyện gì xảy ra không? Vì cái gì.vì cái gì người bị thương hộc máu lại là Hồng Phi Đại nhân, mà Hạ Ngôn kia dường như một chút thương tổn cũng không có?

 

Hơn mười người tu luyện Li Thủy động có chút gượng gạo nói.

 

Nhất là Vu Uy, hắn gần như không thể nói được gì, trong đầu tiếng "ông ông" vang lên. Toàn bộ cảnh tượng Hạ Ngôn thi triển hai lần công kích liên rục vừa rồi kia nặng nể đánh vào trong lòng hắn. Một lần là thần thông công kích, một lần là thần khí công kích. Lực lượng bạo phát ra cũng khiến cho hắn đứng ở xa xa quan sát mà cả người hư thoát, thậm chí linh lực cũng không thể vận chuyển.

 

"Chênh lệch chẳng lẽ thật sự lớn như vậy sao?"

 

Một ý niệm như vậy không ngừng xoay quanh trong lòng Vu Uy.

 

Khi khảo hạch thực lực tán nhân thì chênh lệch giữa hắn và Hạ Ngôn quả thật không có lớn như vậy.

 

Nhưng hiện tại Hạ Ngôn đã là cảnh giới Linh Hoàng thất cấp. hiện tại Hạ Ngôn muốn giết chết Vu Uy cũng không khó hơn giết chết một con kiến bao nhiêu!

 

- Hồng Phi đại nhân.

 

Lưu Hoành há miệng muốn lớn tiếng hói thăm thương thế Hồng Phi. Tuy nhiên hắn bồng phát hiện thanh âm của mình không biết vì cái gì lại không thể phát ra. Nơi yết hâu dường như có một vật cứng rắn nào đó chặn lại. Khi Ánh mắt Lưu Hoành trong lúc vô ý nhìn thấy Hạ Ngôn một thân trường bào màu trắng ở trong sân đấu. hắn cảm giác trái tim mình cũng nhẹ nhàng co thắt lại.