Linh La Giới

Chương 665 : Truy kích

Ngày đăng: 20:37 19/04/20


- Vương Đức Sơn! Đám người Phương Viên, Hạ Ngôn tổng cộng có mười ba người hả?

 

Đám người Bạt Hồ Phi hành đuổi theo một phương hướng trong thời gian một nén nhang, trong phạm vi ý thức hắn bao phủ liền cảm ứng được ở mấy ngàn dặm phía trước có mười ba cỗ linh lực dao động, vừa lúc bằng với nhân số đám người Hạ Ngôn và Phương Viên.

 

Trong Không gian Hỗn Độn, phạm vi do thám của ý thức người tu luyện dưới bình thường cũng bằng một phần ba so với bên ngoài. Cho nên, Bạt Hồ tuy rằng đã là cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp hậu kỳ cũng chỉ có thể cảm ứng được phạm vi mấy ngàn dặm mà thôi.

 

- Đúng vậy!

 

Vương Đức Sơn lập tức chuyền mắt nhìn đáp, vẻ mặt hiện lên một tia âm ngoan.

 

Trong tám người bọn họ, thực lực Bạt Hồ là mạnh nhất, phạm vi do thám cũng rộng nhất. Cho nên tuy rằng những người còn lại lúc này đều tản ra ý thức của mình, nhưng cũng không thể phát hiện hơi thở linh lực của mười ba người phía trước.

 

- Như vậy đám người phía trước hẳn là đúng rồi, chúng ta hiện tại giảm tốc độ lại, đừng đuổi theo quá gần. nếu không bọn họ mà phát hiện chúngtạ, vị tất sẽ rời khỏi Khu Tuần Tra. ở trong Khu Tuần Tra bất cứ người nào cũng không thể động thủ.

 

Ánh mắt Bạt Hồ ngưng tụ, hai đạo lệ quang bắn ra, tốc độ thân thểPhi hành lập tức giảm lại không ít, bảo trì khoảng cách như hiện tại với mười ba hơi thở linh lực phía trước.

 

- Bạt Hồ đại nhân nói đúng!

 

Đám người Vương Đức Sơn gật gật đầu lên tiếng đáp.

 

- Có tám gã tu luyện dường như luôn đi theo chúng ta!

 

Phương Viên nhíu mày, ánh mắt chuyến động, thoáng nheo mắt lại chớp động mấy cái rồi lên tiếng nói.

 

- Cái gì?

 

- Có người theo dõi chúng ta sao?

 

- Bọn họ là ai? Phương Viên, mấy tên đi theo chúng ta thực lực thế nào?

 

Mọi người nghe vậy đều lộ ra vẻ hoảng sợ. Hiện tại mọi người đang ở chính là Không gian Hỗn Độn, nếu bị người tu luyện khác theo dõi vậy quả thật không ổn. Vô cùng nguy hiểm.

 

- Khoảng cách quá xa, ta chỉ có thể phát hiện có tám cỗ hơi thở linh lực vẫn ẩn nấp phía sau chúng ta mấy ngàn dặm. Tuy nhiên, thực lực bọn họ hẳn cũng không phải quá mạnh, nếu. bằng không ta căn bản không có khả năng phát hiện được bọn họ.

 

Phương Viên trầm ngâm suy đoán.

 

- Phương Viên nói đúng!
"Xích"

 

Tám đạo Nhân ảnh rất nhanh liền xuất hiện trong tầm mắt đám người Hạ Ngôn, lại qua thời gian mấy lần hô hấp, Hạ Ngôn đã có thể nhìn rõ ràng diện mạo tám người đang đến.

 

- Dĩ nhiên là Bạt Hồ!

 

Ánh mắt Hạ Ngôn ngưng tụ, nhìn một người cầm đầu tám người tu luyện đang rất nhanh tới gần. Người này đúng là Bạt Hồ người phụ trách Hắc Phong Động tại Thất Trọng Thiên trong Tinh Đấu Điện mà Hạ Ngôn đã từng gặp qua.

 

- Bạt Hồ!

 

Phương Viên lúc này cũng nhận ra Bạt Hồ.

 

Một ngàn năm trước hắn cùng Bạt Hồ đều là người tu luyện Lục Trọng Thiên. Hắn là người phụ trách Tiên Phong Động tại Lục Trọng Thiên, mà Bạt Hồ lại là người phụ trách Hắc Phong Động.

 

"Bạt Hồ này có cừu với ta, hẳn là tới để tìm ta!"

 

Hạ Ngôn lập tức nghĩ ra Bạt Hồ vẫn đuổi theo đám người minh, mục tiêu thực ra chính là mình.

 

- Hừ, tên hỗn đản này!

 

Phương Viên hừ lạnh một tiếng, ánh mắt ngưng tụ nói.

 

- Ta biết chuyện ở trong Vạn Trọng Lâu không lâu trước, Tác Kỳ đã nói với ta rồi. Bạt Hồ này vẫn bụng dạ hẹp hỏi như vậy, có thù tất báo. Hạ Ngôn! Ngươi yên tâm, có ta ở đây, Bạt Hồ này không dám làm càn. Thực lực của hắn cũng sản sản như tạ, không phần biệt cao thấp. Bày người bên cạnh hắn thực lực bình thường, căn bản không có khả năng nuốt trôi chứng ta.

 

Trong nháy mắt, Phương Viên liền phán đoán ra thực lực đám người Bạt Hồ, biết được tám người Bạt Hồ căn bản không có khả năng đánh chết mười ba người phía mình, trong lòng cũng hơi trầm tĩnh lại một chút.

 

- Cho rằng Ngọc Nữ Động chúng ta dễ khi đễ sao? Người tu luyện Hắc Phong Động cả đám đều khiến người khác chán ghét. Bạt Hồ này ta cũng biết, Thu Nguyệt đại nhân của Ngọc Nữ Động Thất Trọng Thiên thực sự rất ghét hắn.

 

Doãn Tú khinh miệt nói một câu.

 

- Ha ha ha! Phương Viên lão đệ, thật sự trùng hợp nha. Dĩ nhiên ở trong này mà ta cũng gặp được ngươi!

 

Sau khi đám người Bạt Hồ tới gần, ánh mắt đảo qua trên người Hạ Ngôn, lại nhìn về phía Phương Viên rồi sau đó đẫn đầu lên tiếng cười nói, trong ánh mắt hiện lên một đoàn quang hoa quỷ dị.