Linh La Giới

Chương 680 : Nhớ tới Hạ Ngôn

Ngày đăng: 20:37 19/04/20


- Ta vẫn bình thường!

 

Mai Vũ cũng không có ý cáo trạng, cười cười, đơn giản nói vài từ.

 

Nghe mấy từ này, Thiên Đao Trảm mới xem như thở ra một hơi, tảng đá trong lòng buồng xuống, thả lỏng toàn thân, trên mặt hiện lên nụ cười, hắc hắc nhìn Hạ Ngôn cùng Mai Vũ.

 

- Ồ. vậy là tốt rồi.

 

Hạ Ngôn cũng gật gật đầu. Hắn thấy thực lực Mai Vũ mấy năm nay dường như tăng lên không ít, nghĩ đến Thiên Đao Trảm mấy năm nay cũng không làm khó Mai Vũ.

 

Kỳ thật tính tình Thiên Đao Trảm này tuy rằng táo bạo, bá đạo nhưng tâm tư cũng không quá thảm hiểm, không có nhiều tâm cơ thâm trầm. Thiên Đao Trảm tuy rằng từng giết một số môn nhân Tinh Đấu Điện, nhưng cũng không quan hệ với Hạ Ngôn.

 

- Hạ Ngôn. Vậy mấy năm nay, ngươi chẳng lẽ vẫn ở Không gian Hỗn Độn?

 

Mai Vũ không kìm nổi lên tiếng hỏi Kỳ thật từ bề ngoài, Mai Vũ cũng không già hơn Hạ Ngôn bao nhiêu. Người tu luyện cảnh giới Linh Hoàng, tốc độ lão hóa rất thong thả, bình thường đều quá ngàn năm mới có thể nhìn ra khác biệt. Thời gian Mai Vũ tu luyện cũng chỉ hai ba trăm năm đương nhiên vẫn còn rất trẻ.

 

Đầu mày Hạ Ngôn hơi nhíu lại, chậm rãi gật đầu:

 

- Ngoại công. Ta ở Không gian Hỗn Độn quả thật gặp phải nguy hiểm rất lớn. Tuy nhiên ta thành công vượt qua nguy hiểm, thực lực tăng cường không ít. Lúc này sở dĩ nguy hiểm như vậy là bởi vì một người tu luyện của Tinh Đấu Điện. Lần này ta trở về hừ, người này từ nay về sau đừng mơ tưởng thoải mái tiếp tục tu luyện nữa!

 

Nói tới đây, trên thân Hạ Ngôn mơ hồ tản ra một tia sát khí

 

Đám người Mai Vũ chỉ cảm thấy một cỗ lạnh băng ập tới, thân hình khẽ run lên. Sát khí trên người Hạ Ngôn phát ra lại lập tức thu lại, trên mặt cũng khôi phục vẻ tươi cười.

 

- Ngoại công. Con vừa mới trở về Tinh Đấu Điện, có rất nhiều chuyện hiện tại phải đi xử lý. sẽ không ở lại đây lâu. À. ở đây con có một ít Nguyên Đan, người cứ việc sử dụng Nguyên Đan này tu luyện, nhanh chóng đề cao thực lực. Chờ qua một đoạn thời gian, con lại đến thăm người.

 

Hạ Ngôn trầm ngâm một chút, Đưa mắt nhìn Mai Vũ nói.

 

Ý thức hắn khẽ động, từ trong nhẫn bay ra một chuỗi Nguyên Đan cấp thấp tỏa ánh hào quang. Với thực lực Mai Vũ hiện tại sử dụng Nguyên Đan cấp thấp tu luyện có vẻ thích hợp hơn.

 

Đám người bên cạnh chỉ thấy hoa mắt, một đống Nguyên Đan tỏa sáng mông lung hiện ra trong không gian này, rồi sau đó lại lóe lên một cái, khí tức linh lực nồng đậm tiêu tan, vô số Nguyên Đan lại biến mất.

 

Hiển nhiên vừa rồi Hạ Ngôn lấy Nguyên Đan ra, rồi được Mai Vũ thu vào trong nhẫn không gian của mình.

 

Người tu luyện áo xanh cùng Lý Thanh tự nhiên đều vô cùng hâm mộ nhìn Mai Vũ. Mà ngay cả Thiên Đao Trảmụ ánh mắt đều tỏa sáng. Hắn tuy là môn nhân tinh anh, hơn nữa là người tu luyện Thanh Phồ Dược Điền, nhưng mỗi tháng số Nguyên Đan có được cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Mà hiện tại Hạ Ngôn lập tức lấy ra vô số Nguyên Đan đưa cho Mai Vũ, hắn đương nhiên cũng hâm mộ. Tuy nhiên cho dù có hâm mộ đến đâu, hắn cũng không dám có ý đồ với Mai Vũ.
- Tê~

 

Linh lực dao động, Lô Đào này lập tức biến mất, không nói thêm một câu.

 

- Lô Đào này, tính cách thật là cao ngạo!

 

Trương Thanh Tuyền nhìn Ngọc Liên, bĩu môi nói.

 

- Ừ. Hắn là người phụ trách Tiên Phong Động Ngũ Trọng Thiên, địa vị siêu quần tự nhiên là khinh thường người tu luyện của động thiên bình thường như ta

 

Ngọc Liên cười cười, bộ dạng không quan tâm.

 

- Cũng không phải đều giống như hắn! Lô Đào này, bộ dạng giống như rất khó tiếp xúc, đối với chúng ta một chữ cũng không muốn nói nhiều. Ta thấy Lan Phượng đại nhân của Ngọc Nữ Động, dễ nói chuyện hơn hắn rất nhiều.

 

Trương Thanh Tuyền nói.

 

- Lan Phượng đại nhân rất tốt!

 

Ngọc Liên cười gật đầu, sau đó lập tức nghiêm túc nói:

 

- Thanh Tuyền muội muội. Ngươi ở trước mặt người khác đừng nói linh tinh. Những lời này nếu bị Lô Đào nghe thấy, hắn khẳng định không hài lòng về ngươi. Người phụ trách 36 động thiên ở các trọng thiên quyền lợi đều rất lớn, không khác gì địa vị trưởng lão các viện đâu.

 

- Yên tâm đi, Ngọc Liên tỷ.

 

Trương Thanh Tuyền gật đầu rất nhanh:

 

- Kỳ thật, ta lại nghĩ tới Hạ Ngôn. So đến so đi, vẫn là Hạ Ngôn không chút kiêu căng, hơn nữa rất dễ gần.

 

- Đúng vậy. Đáng tiếc.

 

Ngọc Liên nghe vậy, mặt cũng ảm đạm buồn bã.