Linh La Giới

Chương 690 : Một chưởng chụp xuống

Ngày đăng: 20:38 19/04/20


Hạ Ngôn vừa nói ra, chung quanh truyền đến một loạt tiếng hít khí lạnh. Đám người tu luyện Thất Trọng Thiên, quả thực không biết lúc này trong đầu nên toát ra cái dạng ý nghĩ gì. Người trẻ tuổi mặc áo trắng Hạ Ngôn này, bất quá là môn nhân tinh anh Ngũ Trọng Thiên, cũng dám tham gia loại đánh cuộc Như vậy?

 

Đừng nói là bọn họ, mà ngay cả Quách Tam Kỳ, đều lập tức đem ánh mắt nhìn lên khuôn mặt Hạ Ngôn, trong lòng cũng suy nghĩ tương tự. Hạ Ngôn đặt thêm thôn vào hai triệu tiền đặt cược, lúc này tiền đặt cược tổng cộng là bốn triệu viên Nguyên Đan. Chỉ là, Hạ Ngôn, như thế nào có thể giàu có như thế, chẳng lẽ hắn tìm được một bảo Khố do một số đại năng để lại?

 

Tại Lang Tà Giới, có rất nhiều vùng đất hoang dã, có thể ẩn tàng bảo khố do đại năng lưu lại. Những đại năng đó trước kia ở nơi hoang dã tu luyện, sau đó rời đi có một chút bảo vật cũng không mang đi, cố ý lưu lại, trở thành bảo khố khiến vô số người muốn mở ra. Bên trong bảo khố này, có tài phú là Phi thường kinh người, đừng nói là vài triệu viên Nguyên Đan, ngay cả trăm triệu viên Nguyên Đan, đều có thể có, thậm chí còn có một chút vật báu vô giá.

 

- Hạ Ngôn, điên rồi Hoàn toàn điên rồi!

 

- Hắn khiêu chiến Bạt Hồ, lại còn muốn tham gia đánh cuộc, thêm vào hai triệu tiền đặt cược

 

- Hành động này vô cùng điên cuồng, rốt cuộc phải là người cuồng vọng cỡ nào mới có thể làm ra?

 

Tất cả mọi người đều chấn kinh, sau khi bình tĩnh lại đều bắt đầu nghị luận. Bọn họ nghe tin, Hạ Ngôn chỉ là cảnh giới Linh Hoàng cấp tám cấp tám, hơn nữa là Linh Hoàng cấp tám sơ kỳ, cứ coi như là tám năm trôi qua, nhiều nhất là Linh Hoàng cấp tám trung kỳ. Linh Hoàng cấp tám trung kỳ, cùng Bạt Hồ Linh Hoàng cấp chín hậu kỳ tỷ đấu. Hạ Ngôn căn bản không có khả năng thắng lợi.

 

- Hạ Ngôn, ngươi xác định? Muốn thêm vào hai triệu, viên Nguyên Đan đặt cược?

 

Quách Tam Kỳ khẽ hít vào một hơi, khóe mắt nheo lại, nhìn Hạ Ngôn lên tiếng hỏi.

 

- Đúng vậy, chỉ cần vị. Dư Nhất Hoa đại nhân chịu nhận, ta không có bất cứ vấn đề gì.

 

Hạ Ngôn lúc này cười nói.

 

Hạ Ngôn hiện tại, rất là giàu có, chỉ riêng Nguyên Đan trong nhẫn không gian của Liệt Phong cảnh giới Thiên Thần, đã là một khoản cự phú lớn. Hơn nữa các loại tài nguyên Hạ Ngôn không dùng tới, đến Vạn Trọng Lâu bán, không biết bán được nhiều ít bao nhiêu viên Nguyên Đan. Nhưng số Nguyên Đan này cũng đủ cho Hạ Ngôn tích lũy lực lượng đến Linh Hoàng cấp chín hậu kỳ, thậm chí tiến vào cảnh giới Thiên Thần.

 

- Tiểu tử, ngươi muốn thêm vào hai triệu Nguyên Đan cũng có thể, bất quá thân phận của ngươi, chỉ sợ bằng một câu nói, không thể làm cho người khác yên tâm? Đến lúc đó ngươi không lấy ra được hai triệu Nguyên Đan, ta có giết ngươi, cũng không chiém được chỗ tốt gì.

 
Mà Hạ Ngôn cũng đồng dạng, từng đoàn linh lực màu vàng, tại chung quanh thân thể của hắn hình thành từng vòng gợn sóng, tại không gian trông rất bắt mắt Linh lực bình thường, đều là vô sắc, linh lực ngưng tụ, tản mát ra bạch sắc quang mang. Mà linh lực Hạ Ngôn, lại là màu vàng.

 

- Hạ Ngôn!

 

Rốt cục, giọng nói của Bạt Hỗ như bị cối xay nghiền ép, từ trong miệng hắn truyền ra, hướng về bốn phía không gian xung quanh ngưng tụ.

 

- Ân?

 

Hạ Ngôn khẽ nhíu mày, đồng dạng ánh mắt sắc bén, nhìn về phá Bạt Hồ.

 

- Một chiêu, ta liền đánh bại ngươi, cho ngươi biết kết cục khiêu khích ta là thê thảm như thế nào. Hắc hắc.

 

Bạt Hồ nhe rằng cười, sau khi thanh âm cuối cùng vừa dứt, thân thể của hắn, lập tức biến mất. Rồi sau đó, dưới tầm mắt của mọi người, đã xuất hiện ở bên cạnh Hạ Ngôn.

 

Bạt Hồ, trực tiếp phát ra một chưởng, hướng về phía Hạ Ngôn đánh xuống, không gian vỡ vụn, nhìn thấy vết nứt không gian đáng sợ không ngừng khuếch tán.

 

Ánh mắt Hạ Ngôn cũng ngưng trọng, treo người trên không trung giống như bị trói buộc. Không biết ứng đối thế nào. Hai tay Hạ Ngôn không ngờ còn chắp sau lưng, cũng không làm ra tư thế ngăn cản.

 

- Bạt Hồ cũng không có sử đụng lực lượng pháp tắc không gian trói buộc, vì sao Hạ Ngôn vẫn không nhúc nhích?

 

Rất nhiều người tu luyện, đều buồn bực nhíu mày, nhìn Hạ Ngôn trên không trung.

 

Chính khi mọi người ở đây cho rằng Hạ Ngôn giống như một con ruồi bị một chưởng đánh rod xuống đất, thi vùng không gian đó dĩ nhiên hóa thành một hồ nước dập dờn, từng vằn nước hình thành một mảnh gợn sóng, xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người. Nương theo đạo vần nước xuất hiện, thân hình Hạ Ngôn chợt biến mất.