Linh La Giới

Chương 888 : Hạ Ngôn chiến Lưu Minh Viễn

Ngày đăng: 20:41 19/04/20


Hạ Ngôn không có để ý tới lão Tiểu tử này nữa, mà là hướng về đám người Cao Cương Lang Tà Điện gật gật đâu:

 

- Chúng ta cùng ra ngoài xem Thổ Cẩu thể nào. không được đồng ý của ta mà ức hiếp chó của tạ đương nhiên không được!

 

"Vù!"

 

Bóng trắng chợt nhoáng một cái. Hạ Ngôn đã biến mất trong tòa nhà này. trực tiếp theo cửa chính bay ra ngoài.

 

- Tốc độ thật nhanh!

 

Nhìn thấy Hạ Ngôn bay ra phần đông tu luyện giả trong lòng đều cả kinh, Tốc độ của Hạ Ngôn thậm chí vượt khỏi tưởng tượng của họ. tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần mà có thể có được tốc độ nhanh như vậy sao?

 

Cao Cương. Vương Vữứi Chí và các tu luyện giả Lang Tà Điện, trước hết đi theo Hạ Ngôn bay ra, bọn họ cũng lo lắng Hạ Ngôn sẽ bị chịu thiệt. Hạ Ngôn ở Lang Tà Điện là thiên tài chân chính, thời gian gia nhập Lang Tà Điện mới hơn một trăm năm. mà đã bước vào cảnh giới Thiên Thần cửu cấp. ngay cả Điện chủ Huyền Thượng Vũ đại nhân cũng đặc biệt coi trọng Hạ Ngôn.

 

"Ầm!"

 

"Rắc rắc!"

 

"Vù vù vù!"

 

Mọi người vừa ra tới bên ngoài, chợt nghe truyền đến đù loại tiếng vang di thường, một bóng xám tại vùng đất nơi dừng chân này phóng tới nhảy lui. Mà phía sau hắn. Lưu Minh Viễn đang không ngừng huy động toàn thân linh lực. muốn bắt Thổ Cẩu cho bằng được. Lúc này trong nơi dừng chân đã là một đống hỗn loạn cũng may nhà cừa nơi đừng chân đều cách nhau khá xa, cho nên cũng không có rơi vào hư hỏng quá lớn.

 

- Đáng giận! Nghiệt súc lại chạy thoát!

 

Lưu Minh Viễn lúc này đã tức giận đến có chút hồ đồ. hẳn thật sự không nghĩ ra Tốc độ của con chó nhỏ này vì sao nhanh như vậy. chính mình vậy mà đuổi theo muốn hụt hơi. Mà rõ ràng mấy lần mình thúc động linh lực đều đã đánh trúng con chó nhỏ. nhưng nó chỉ lách mình một cái. lại dường như không có việc gì. năng lực phòng ngự này cũng quá biến thái, thân thể nó đường như chính là một kiện thần khí phòng ngự.

 

Lúc này Lưu Minh Viễn thậm chí muốn vận dụng thần khí của mình, hắn thúc dục lực lượng pháp tắc không gian, cũng không thể giam cầm Thổ Cẩu ở trong không gian.

 

- Chủ nhân! Mau cứu ta đi! Lão hỗn đản này tốc độ cũng không chậm, đuổi theo quá gắt!

 

Thổ Cẩu nhìn thấy Hạ Ngôn từ trong bay ra, vội vàng "oa oa" gào lên. tiếp theo liền

 
 

- Giòi cho tên tiểu tử! Thật đúng là không biết trời cao đất rộng, hôm nay để ta đạy cho ngươi một bài học!

 

Toàn thân Lưu Minh Viễn rung động kịch liệt, theo sau hai chưởng như cặp vuốt chim ưng. mạnh mẽ chộp tới hướng Hạ Ngôn, lực lượng mãnh liệt trực tiếp xé rách một mảnh không gian, thời không loạn lưu tối đen khùng bổ kia, trong nháy mắt lộ ra trong không gian. Từng đạo khí tức hùy diệt từ trong thời không loạn lưu tán phát ra

 

Thân ảnh Hạ Ngôn chợt nhoáng một cái. liền tránh xa chỗ không gian nứt toát, cùng với thời không loạn lưu hiển lộ này. đồng thời tung một quyền đánh về hướng đôi móng vuổt sắc bén của Lưu Minh Viễn. Hào quang màu vàng phát ra một tràng tiếng rít xé gió, trong khoảnh khắc nện lên trên đôi móng vuốt màu đen thật lớn.

 

"Bùng!"

 

Đôi lợi trảo mang theo khí tức kinh người, ở trong không gian hơi run lên một cái. liền bị nắm tay màu vàng trực tiếp đập cho dập nát. hóa thành hư vô biến mẩt trong không gian chấn động.

 

- Ồ? Lực lượng của tiểu tử này. nhưng lại cường đại như thế. đường như có thể so với cảnh giới Tạo Hóa?

 

- Đúng vậy. lực lượng của một quyền này. ít nhất tới hai ức độ. quả thật có thể so với tu luyện giả vừa mới bước vào cảnh giới Tạo Hóa. thật mạnh!

 

- Không tầm thường nha! Không trách được lớn gan như thế!

 

Một ít tu luyện giả. sau một lúc kinh ngạc, bắt đầu lên tiếng bàn luận.

 

Trên mặt Lưu Minh Viễn sắc mặt biến đổi không chừng, trong lòng đù loại tính toán, lúc này hắn càng thêm hoài nghi Hạ Ngôn là cảnh giới Tạo Hóa Tuy rằng hiện tại Hạ Ngôn còn không có sừ đụng lực lượng phép tắc. nhưng Lưu Minh Viễn phát hiện, lực lượng phép tắc của mình dường như cũng không ảnh hưởng gì lớn với Hạ Ngôn. Nếu là tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần bình thường, ở dưới ảnh hưởng lực lượng pháp tắc của minh, chỉ sợ ngay cả ra tay cũng khó khăn, đây là áp chế của cấp bậc cao hơn.

 

- Ngưng rồi sao? Nếu đã như vậy. ta không đáp trà thì Phi lễ! Hãy tiếp ta một chưởng!

 

Hạ Ngôn thấy Lưu Minh Viễn lại đừng lại. khóe miệng nhếch lên. cười khẽ một tiếng.

 

toàn thân kim quang chợt lóe sáng, một chưởng bằng bằng đẩy về phía trước. Một con cự long màu vàng liền theo lòng bàn tay của Hạ Ngôn bay vút lên. giương nanh múa vuốt đánh móc sau gáy Lưu Minh Viễn.

 

Lưu Minh Viễn nhìn thấy cự long màu vàng phóng tới. hắn cắn mạnh hàm ráng một cái. tạm thời vứt bỏ hết mọi ý niệm trong đầu. Lúc này. Lưu Minh Viễn mới chân chính sừ đụng toàn lực. Linh lực bản thân của hắn. không có thêm vào thần khí và thần thông, không sai biệt lắm có chừng ba ức độ.