Linh La Giới
Chương 9 : Tẩy tủy
Ngày đăng: 20:27 19/04/20
Sống trên núi không biết đã bao lâu, Hạ Ngôn ở Ngọc Thủy sơn đã tu luyện suốt nửa năm, trong nửa năm này, Hạ Ngôn cũng không bị ai quấy rầy. Từ lần giết con hổ lúc trước, Hạ Ngôn cũng không gặp được con thú nào.
Còn người của Hạ gia, gần như là quên mất hắn rồi, lễ hội Mừng tuổi quan trọng ở Long Chi đại lục, Hạ Ngôn cũng không tham gia, người trong gia tộc cũng không có ai tìm hắn. Tam gia gia Hạ Trường Hà thấy lá thư của Hạ Ngôn trong phòng, hắn cũng hiểu tâm tư Hạ Ngôn, cũng không có đi tìm hắn.
Cứ một tháng trôi qua là Hạ Ngôn trở lại Ngọc Thủy thành mua một ít lương khô.
Ngày xuân, ánh mặt trời ấm áp rọi xuống mọi nơi, Hạ Ngôn giờ so với nửa năm trước, lại cao hơn một chút.
Hôm nay, Hạ Ngôn vẫn giống như mọi khi ngồi xếp bằng trên tảng đá, đột nhiên mở to mắt. Từ hai tròng mắt, trong nháy mắt xuất hiện quang mang quỉ dị. Luồng hào quang này vô cùng sáng, qua hai ba hơi thở, mới dần dần biến mất.
Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Hạ Ngôn lúc này, chậm rãi hiện ra một nụ cười.
"Rốt cục, rốt cục ta cũng đả thông đươc mười hai võ đạo kinh mạch. Vậy là ta cũng hoàn thành giai đoạn luyện thể, giai đoạn tiếp theo đó là luyện cốt, đả thông ba mươi sáu kinh mạch!" Hạ Ngôn đứng lên, vận động tay chân cho máu lưu thông.
Vừa rồi, Hạ Ngôn mới đả thông mười hai kinh mạch. Hắn cảm giác được, lực lượng toàn thân tăng gần thập bội.
Nếu là con hổ như lúc trước mà đến, Hạ Ngôn có thể cho nó một đấm là ngã, cũng không cần dùng vũ kĩ gì.
Hạ Ngôn hung hăng đấm ra một đấm, cảm giác nội lực phóng ra trên tay, cơ thể toàn thân, giống như liền thành một khối. Một đấm xuất ra, vậy mà mang theo một luồng khí nhỏ.
Hoàn tất giai đoạn luyện thể, da thịt trở nên vô cùng cứng cỏi.
"Đả thông mười hai kinh mạch, cũng có thể học vài vũ kỹ bất nhập lưu!"
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe, thân thể nhanh nhẹn trên tảng đá nhảy xuống, phi thân rất nhanh về sơn động.
Vào sơn động, Hạ Ngôn đem ra một quyển bí tịch.
Ngày thứ hai, Hạ Ngôn mỗi ngày lên núi xuống núi tổng cộng đúng hai mươi lần.
Ba tháng sau, Hạ Ngôn đả thông ba mươi sáu kinh mạch, hoàn thành giai đoạn luyện thể!
Tháng thứ tư, Hạ Ngôn mỗi ngày lên xuống núi một trăm lần, hơn nữa là khi hoàn thành thì tinh thần cực kì sảng khoái. Chấm dứt tháng thứ tư, Hạ Ngôn thành công đả thông hoàn toàn một trăm lẻ tám kinh mạch, hoàn thành giai đoạn tẩy tủy.
Lão Thánh Hoàng ngẫu nhiên đi ra thấy Hạ Ngôn, cũng phải âm thầm gật đầu, không hổ là truyền nhân mà Linh La giới chọn, có cả ý chí cứng cỏi cùng thiên phú trác tuyệt. Tu luyện tuy khổ như thế, Hạ Ngôn lại không lười biếng chút nào, thấy Hạ Ngôn ngày càng tiến bộ, lão Thánh Hoàng cảm thấy vui mừng khôn xiết.
"Nội lực trong cơ thể, đã tới trạng thái cực đại, nội lực tự động vận chuyển, hai nấm đấm có thể đánh vỡ cả tảng đá to, một cước đá ra, cho dù là người sắt cũng không chịu nổi. Kinh mạch trở nên rộng mở, toàn thân tràn đầy lực lượng. Tu luyện giả sau khi tẩy tủy, thật mạnh. Bây giờ cũng là thời điểm ta học vũ kĩ!"
Theo thứ tự tu luyện trong Linh La bí điển, sau khi đả thông một trăm lẻ tám kinh mạch lúc này mới có thể học vũ kỹ.
Hạ Ngôn tĩnh tâm, hồi tưởng lại nội dung bên trong Linh La bí điển. Ước chừng hơn một chén trà nhỏ, trong ánh mắt của Hạ Ngôn, bắn ra hai tia nghi hoặc. Linh La bí điển, vậy mà không có miêu tả công pháp.
Nội dung sau, có thể là tâm pháp hành công nội lực đả thông các kinh mạch, nhưng nội dung sau, Hạ Ngôn căn bản là xem không hiểu, cũng không phải vận dụng nội lực đả thông kinh mạch gì.
So sánh với nội dung sau, phần đả thông một trăm lẻ tám kinh mạch, đúng là không đáng nhắc tới.
"Vậy là sao?" Hạ Ngôn hoàn toàn khiếp sợ.
Trước mặt Hạ Ngôn, một đạo nhân ảnh, chậm rãi hiện lên, là Lão Thánh Hoàng trong Linh La giới. Lão Thánh Hoàng thấy Hạ Ngôn vẻ mặt buồn rầu, nhịn không được cười ha hả.
Hạ Ngôn nhịn không được liếc lão già Thánh Hoàng một cái, trong lòng nói thầm, lão năm đó tu luyện chắc cũng như ta thôi mà cười?