Linh La Giới

Chương 904 : Trở lại chú địa

Ngày đăng: 20:41 19/04/20


Ánh mắt Hạ Ngôn đảo qua, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười, ngón tay nhẹ nhàng búng ra Quang hoa lưu. chuyên, lệnh bài liền hiện ra trong lòng bàn tay Hạ Ngôn. Đây chính là lệnh bài thân phận Lang Tà Điện của Hạ Ngôn.

 

Mấy tên tu luyện giả ngăn cản Hạ Ngôn nhìn thấy lệnh bài này thi địch ý giảm xuống.

 

- Ngươi là tu luyện giả Lang Tà Giới. Nơi này tuy rằng là nơi dừng chân của Lang Tà Giới ngươi nhưng đây lại là lúc rất đặc biệt, tốt nhất không nên tùy ý đi ra vào. tránh bị nguy hiểm trí mạng.

 

Tên cầm đâu gật đâu, ý bảo Hạ Ngôn thu hồi lệnh bài rôi nói.

 

- Ha ha. đa tạ đạo hữu nhắc nhở!

 

Hạ Ngôn thu hồi lệnh bài cười nói

 

- Không cần khách khí chúng ta đi!

 

Tên tu luyện giả kia phất tayf thân ảnh đẫn đầu lao ra ngoài Mấy tên tu luyện giả bên cạnh tất nhiên là theo sát phía sau.

 

- Hạ Ngôn.

 

Ngay khi Hạ Ngôn thu hồi ánh mắt khỏi những người kia thì một đạo thanh âm liền truyền tới. Hạ Ngôn cảm giác được có mấy tên tu luyện giả đang đi tới gần hắn

 

Hắn quay đầu lại nhìn về nơi vừa phát ra thanh âm. thân thể cũng khẽ động, bay về phía mấy đạo nhân ảnh kia. Mấy người này đều là tu luyện giả của Lang Tà Điện. Vương Vĩnh Chí và Cao Cương đều có trong đó.

 

- Hạ Ngôn, thật là ngươi!

 

Vương Vĩnh Chí thấy rõ thân ảnh của Hạ Ngôn thì vui mừng nói.

 

Mười năm qua Hạ Ngôn chưa từng lộ điện, tất cả mọi người đều không thể xác định được tung tích của hắn. Mười năm trướạ tên Hướng Hoàng kia nói rằng Hạ Ngôn bị một con Hỗn Độn Thú đuổi giết, còn vì việc này mà khiến Trình Thượng Vân của Tinh La Giới bị bỏ mạng. Từ đó tơi nay. Hạ Ngôn cũng mất tích, chưa từng trở lại Lang Tà Giới.

 

Rất nhiều người đều đã cho rằng Hạ Ngôn rất có thể đã chết. Lúc sau. bọn họ lại phái ra rất nhiều người tìm kiếm nhưng vẫn không tìm được chút dấu vết nào cả! Không thể ngờ được hồm nay Hạ Ngôn lại xuất hiện trước mắt mọi người.

 

- Ha ha. ta đã nói là Hạ Ngôn huynh đệ không thể dễ dàng chết được mà!

 

Cao Cường cười ha ha nói.

 

- Hạ Ngôn, mười năm qua ngươi ở đâu. sao không trở lại nơi này?

 

Vương Vĩnh Chí vẫn tươi cười hỏi.

 
Hướng Hoàng lại giận dữ. Bị Hạ Ngôn áp chế còn chưa tính, dù sao Hạ Ngôn cũng là con người. Nhưng giờ không ngờ lại bị cả một con chó uy hiếp.

 

- Dám lăng nhục bản cẩu gia. lớn mật!

 

Thổ Cẩu giận dữ. bốn vó mạnh mẽ đạp xuống, thân ảnh màu xám nhanh như một tia chớp, lao tới bên cạnh Hướng Hoàng, há miệng cắn một ngụm.

 

- Ah!

 

Hướng Hoàng kêu thảm một tiếng, một cánh tay máu chảy đầm đìa. Hắn không ngờ không thể né tránh được một ngoạm này của Thổ Cẩu. Tốc độ của Thổ Cẩu thật sự quá nhanh!

 

Thấy một màn này. đa số tu luyện giả đều đồi sắạ không ngờ rằng Thổ Cẩu lại uy mãnh như thế? tốc độ nhanh tới cùng cực. Ngay cả cường giả Tạo Hóa cấp Chuân Điện chủ cũng không kịp phản ứng.

 

- Đáng chết! Ta muốn giết con chó ngươi!

 

Hai mắt Hướng Hoàng đều đỏ bừng lên. sát khí xông thiên, mạnh mẽ lao về phía Thổ Cẩu. Thân ảnh Hạ Ngôn khẽ động, chắn trước mặt Hướng Hoàng, lạnh lùng nhìn hắn.

 

- Hạ Ngôn, ngươi đừng quá phận!

 

Trong đám người vây quanh này có người lên tiếng. Ánh mắt Hạ Ngôn đảo qua lập tức nhận ra đây chính là tu luyện giả của tu luyện giả. Tên tu luyện giả này cũng có cấp bậc Chuẩn Điện chú. Hắn thật sự là nhịn không được nên mới lên tiếng.

 

- Ngươi là ai?

 

Hạ Ngôn lạnh lùng hỏi.

 

Tuy rằng hắn đã nhìn ra người này là tu luyện giả của Tinh La Giới nhưng cũng cố ý hỏi

 

lại.

 

- Ta là Mã Cường của Tinh La Giới.

 

Tên tu luyện giả này trầm giọng nói sau đó tinh quang lóe lên.

 

- Hai đại thế giới Tinh La Giới và Lang Tà Giới đã họp tác với nhau. Tu luyện giả của hai đại thế giới chúng ta không nên cừu thị đối phương. Có mâu thuẫn gì thi cần chờ đám người Điện chủ trở về rồi thảo luận cách giải quyết. Hướng Hoàng tu luyện giả. ngươi cũng tạm thời buông lửa giận đi!

 

Nghe được thanh âm của Mã Cường, cơ mặt Hướng Hoàng rung rung. Linh lực dưới chân khẽ chuyển, lại bay về phía đám người Tinh La Giới. Chỉ là ánh mắt hắn vẫn nhìn trừng trừng vào Hạ Ngôn và Thổ Cẩu, trong lòng quả thực là hận thấu xương.