Linh La Giới
Chương 950 : Khiêm tốn
Ngày đăng: 20:42 19/04/20
Giới chủ Khương Vân cũng không lên tiếng, coi như không nghe thấy, tiếp tục đi theo đòng người tham đự hội đấu giá.
- Tài phú người kia có được, thật đúng là không ít.
Trong miệng Giới chủ Khương Vân tuy không lên tiếng, nhưng lại truyền âm nói với Hạ Ngôn một câu.
- Giới chủ đại nhân. Người cùng tu luyện giả Vương Lăng này có mâu thuẫn?
Hạ Ngôn tự nhiên truyền âm hỏi một câu.
Từ khi hai người gặp mặt đến giờ, cho dù Hạ Ngôn chậm lụt cũng có thể nhìn ra quan hệ giữa hai người cũng không hài hòa. Lời nói của Vương Lăng kia dường như đều vô tinh cố ý nhằm vào Khương Vân.
- Đúng vậy. Đây là chuyện từ rất lâu trước kia. 8 ngàn vạn năm trước, ta cùng Vương Lăng này đều là tu luyện giả cùng một đại thế giới. Hắn bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ sớm han ta. Sau đó xảy ra một chuyện, giữa chúng ta liền sinh ra mâu thuẫn, đến hiện tại còn không hoàn toàn hóa giải.
Giới chủ Khương Vân trầm giọng nói, nhưng lại mang theo một cỗ oán khí dường như là có hận ý với Vương Lăng.
Hạ Ngôn không tiếp tục hỏi, đi theo phía sau Khương Vân thuận lợi tiến vào cửa Không gian. Cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ như Khương Vân, mang theo một hai người tham gia hội đấu giá là hoàn toàn có thể Cho nên, mấy tên tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ của trung tâm giao dịch kia căn bản không có nghiệm chứng tư cách của Hạ Ngôn.
Trải qua cửa không gian, đám người Hạ Ngôn tiến vào trong một không gian rộng lớn.
- Nơi này hẳn là phòng đấu giá của trung tâm giao dịch rồi.
Hạ Ngôn nhìn bốn phía, ý niệm trong đầu khẽ chuyển.
- Chúng ta đi qua bên kia đăng ký một chút!
Ánh mắt Giới chủ Khương Vân đảo qua, nhìn thấy lối vào phòng đấu giá có một cái bàn màu đen. Tu luyện giả tiến vào phòng đấu giá đều cầntrải qua bàn này, sau bàn có vài nhân viên công tác mặc đồng phục, đang làm công tác đăng ký cho tu luyện giả vào phòng.
-Tốt.
Hạ Ngôn gật gật đầu.
Vương Lăng cùng đệ tử hắn Tống Đông Cường cũng theo hai người Hạ Ngôn cùng đi về phía lối vào.
- Các vị đại nhân, các vị đi cùng sao?
Khi bốn người tới gần, một nhân viên công tác mặc áo màu đen nói với bốn người.
- Hội đấu giá thành Chu Tước là hội đấu giá lớn nhất Tây Vực chúng ta Nếu tại đây còn có vật phẩm không thể mua được, vậy toàn bộ Tây Vực chỉ sợ đều rất khó mua được.
Vương Lăng lại tiếp tục nói một câu, vừa nói vừa Khẽ lắc đầu.
- Nói không sai.
Khương Vân gật đầu:
- Hội đấu giá thành Chu Tước lần trước, ta cũng tới thành Chu Tước, tuy nhiên không tham gia hội đấu giá.
- Ồ?
Cặp mắt Vương Lăng ngước lên:
- Vì sao vậy? À, không biết lần này Khương Vân ngươi muốn mua sắm bảo vật gì vậy?
- Còn không quyết định, lát nữa nhìn rồi tính. Nếu là gặp phải thứ có hứng thú, sẽ thử xem có thể mua được hay không.
Khương Vân tùy ý nói.
- Khương Vân, ngươi cũng không thể tranh với hai thầy trò chúng ta nha. số Quy Nguyên Đan chúng ta mang không nhiều lắm, chỉ có 3 ức mà thôi.
Khuôn mặt Vương Lăng co giật, cố ý nhấn mạnh chữ "3 ức" này, miệng tuy nói như vậy nhưng trên mặt lại rất đắc ý.
- Ha ha, Vương Lăng, ngươi nói quá lời. Hơn nữa, 3 ức Quy Nguyên Đan, ta cũng không có nhiều như vậy.
Khương Vân lắc đầu, bất đắc dĩ nói.
- Khương Vân ngươi luôn khiêm tốn Như vậy, ta không tin đâu.
Vương Lăng cười càng đậm, nghiêng người nói với đệ tử Tống Đông Cường:
- Khương Vân hắn vẫn là như thế Lúc trước chúng ta còn ở cùng một đại thế giới, hắn đã khiêm tốn như vậy. Hắn nói không có 3 ức Quy Nguyên Đan, làm sao có thể chứ?