Linh La Giới

Chương 994 : Vương tộc linh lực màu vàng

Ngày đăng: 20:42 19/04/20


- Vậy các ngươi muốn như thế nào?

 

Hạ Ngôn hỏi với giọng điệu hờ hững.

 

Bản Thân là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, sức chiến đấu gần chạm tới cường giả tuyệt thế cảnh giới Thần chủ, lại bị mấy tên tiểu tử mao đầu này tra hỏi bốp chát như vậy, nếu không phải mới tới thế giới này còn cần tìm hiểu nhiều hơn, Hạ Ngôn sao lại tổn nhiều võ mồm với bọn chúng?

 

- Chúng ta muốn như thế nào à? Tiểu tử này quả nhiên cuồng ngạo nha!

 

Lý Cương mắt lộ hung quang, ỉàm ra một bộ dáng giật mình cả kinh:

 

- Ba vị trưởng lão! Thân phận người này khả nghi, không bằng để ta tỷ thí cùng với hắn một hồi, nhìn xem nội tình của hắn.

 

Lý Cương quay mặt về hướng ba vị trưởng lão, nói.

 

- À?

 

Ba vị trưởng lão đưa mắt nhìn nhau. Kỳ thật bọn họ đối với thân phận của Hạ Ngôn, cũng không hoài nghi gì lắm. Bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới Hạ Ngôn là từ tứ vục thông qua thông đạo Phong Sào đến đây, họ nghĩ rằng thông đạo Phong Sào hung hiểm dữ dội như vậy, tu luyện giả bình thường như thế nào có khả năng đi qua thông đạo Phong Sào?

 

Hơn nữa cho dù có cường giả tuyệt thế của tứ vực băng qua thông đạo Phong Sào, thì cũng không có khả năng trẻ tuổi như thế.

 

- Ha ha.

 

Hạ Ngôn khẽ cười ra tiếng.

 

- Tiểu tử! Ngươi cười cái gì?

 

Lý Cương trầm giọng hỏi

 

- Chi bằng ngươi tỷ thí cùng ta?

 

Hạ Ngôn lắc lắc đầu khinh thường:

 

- Với thực lực của ngươi, cho dù tu luyện thêm một ức năm, cũng không có khả năng là đối thủ của ta!

 

- Cái gì?

 

Nghe vậy, Lý Cương lập tức nồi trận lôi đình, thiếu chút nữa lập tức động thủ với Hạ Ngôn ngay trong phòng.

 

Người nồi bật của một thế hệ trẻ tuổi Ngân Tuyết Thành, không ngờ bị người ta khinh miệt như thế đương nhiên hắn không cách nào chịu nổi. Bình thường tu luyện giả trẻ tuổi nhìn thấy hắn, không phải tâng bốc lấy lòng thì cũng đi đường vòng né tránh, đằng này.

 

- Hạ Ngôn! Ngươi.

 

Trên gương mặt xinh đẹp của Thái Anh đầy vẻ lo lắng muốn ngăn cản Hạ Ngôn, nàng biết thực lực của Lý Cương rất mạnh, lo sợ Hạ Ngôn sẽ chịu thiệt Nhưng nói còn chưa dứt câu, lại bị Hạ Ngôn xua tay ngăn lại.

 

- Tiểu tử thật là không biết trời cao đất rộng, Lý Cương đại ca chỉ dùng một ngón tay là có thể bóp chết ngươi!

 

- Lý Cương đại ca! Dạy cho hẳn một bài học đi!

 

Mấy tên kia xúm lại bên cạnh Lý Cương, liên tục kêu gào trông thật hung dữ.

 
Đám người Thái Đức đều tiến lên chào. Hạ Ngôn nhìn người này, đáng vẻ đại khái như là người bình thường bốn năm mươi tuổi, không ngờ thực lực là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ.

 

Thành chủ của một cái thành nhỏ này, không ngờ cũng là cảnh giới cấp Giới chủ. Tu luyện giả của Thần Châu quả thật thực lực rất mạnh. Dựa theo như lời đám người Thái Anh trước đó, ở Thần Châu có vô số thành thị Chỉ riêng một địa vực phía nam này, đã có hơn một vạn thành thị lớn nhỏ, Ngân Tuyết Thành chính là một thành thị nhỏ bình thường trong đó.

 

- Ừ!

 

Thành chủ phất tay miễn lễ, sau đó đưa mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, ánh mắt hơi ngưng tụ, một khí tức sắc bén quét về hướng Hạ Ngôn.

 

Hạ Ngôn nhướng mày, cổ khí tức này lại có chứa một loại uy áp linh hồn. Chẳng qua độ cứng cỏi linh hồn của Hạ Ngôn chỉ sợ chỉ dưới Thần chủ, uy áp linh hồn của Thành chủ này đối với Hạ Ngôn, dĩ nhiên không có chút hiệu quả gì.

 

Thấy Hạ Ngôn ở dưới uy áp của mình mà sắc mặt không chút biến đổi, trong mắt Thành chủ chợt lóe sáng.

 

- Thành chủ đại nhân! Vị Hạ Ngôn tiên sinh này, chính là vương tộc đại nhân.

 

Thái Đức giới thiệu Hạ Ngôn với Thành chủ.

 

- Thành chủ đại nhân!

 

Hạ Ngôn ôm quyền hướng về Thành chủ hơi hơi thi lễ.

 

- Hạ Ngôn tiên sinh!

 

Thành chủ cũng ôm quyền hoàn lễ với Hạ Ngôn. Cho dù là một vương tộc linh lực màu vàng bình thường, địa vị ở Thần Châu đều rất cao. Huống chi thực lực của Hạ Ngôn đã biểu hiện ra ngoài cũng không tầm thường.

 

- Thành chủ đại nhân! Hạ Ngôn tiên sinh trước đây luôn theo su phụ tu luyện ở địa phương cực kỳ hẻo lánh, cho nên đối với sự tình Thần Châu biết đến cũng không nhiều. Ngài ấy bị lạc ở cấm địa, được đám người Thái Anh đúng dịp gặp mặt cho nên dẫn theo về đây.

 

Thái Đức tiếp tục nói.

 

- À?

 

Thành chủ hơi có vẻ kinh ngạc.

 

- Sự tình đúng như thế! Mãi đến mấy trăm năm trước, sư phụ ta mới rời xa ta, cho nên ta tự mình đi ra ngoài. Không ngờ đi lạc vào cấm địa

 

Hạ Ngôn gật đầu nói.

 

- Thì ra thế. Không biết Hạ Ngôn tiên sinh định đi tới đâu?

 

Thành chủ xoay chuyển tròng mắt, vừa cười vừa hỏi Hạ Ngôn.

 

"Nếu đúng như lời Thái Đức, người này không có nơi nào để đi. đối với Thần Châu biết không nhiều lắm, vậy nhưng thật ra có thể ở lại Ngân Tuyết Thành chúng ta. Nói như vậy Ngân Tuyết Thành cũng sẽ có vương tộc linh lực màu vàng." Thành chủ thầm tính trong lòng.

 

- Không dối gạt Thành chủ đại nhân! Ta cũng không có chỗ nào để đi, đối với các thành thị ở Thần Châu lại không quen thuộc, ta nghĩ trước lưu lại chỗ nào quen thuộc, tìm hiểu một chút.

 

Hạ Ngôn trầm tư một lúc rồi nói.

 

Nghe vậy, Thành chủ và mấy vị trưởng lão đều sáng mắt lên.