Linh Nguyên Lục Tình

Chương 1 : Thạch Hoa Thôn

Ngày đăng: 01:23 27/06/20

Linh Nguyên Đại Lục,bách tộc cùng tồn tại ,nơi đây là một thế giới thần bí có yêu thú tung hoành võ đạo hưng thịnh,linh giả chuyên tu tinh thần lực giỏi về luyện đan cùng trận pháp,phàm nhân đối với những người có cường đại thực lực xưng là người tu luyện,bọn họ vì này mà hướng đến vì cường đại mà điên cuồng.
Thời kỳ cổ xưa từng trải qua bách tộc chi chiến, trong lúc đó không ít tộc loại biến mất, tộc khác cường thịnh lên ,trong đó có nhân tộc một thành viên,tại thời điểm đó tộc đàn cường thịnh nhất chính là yêu tộc dưới trướng là toàn vô số yêu thú trên đại lục này,cổ xưa thời đại ,các tộc sinh tồn dựa vào săn giết yêu thú,ngược lại yêu thú cũng lấy các tộc vì thức ăn,
Yêu thú tu luyện nhất định cảnh giới sẽ mở ra linh trí ,thực lực cường đại đến hóa hình sẽ được xem như yêu tộc một thành viên, hành động săn giết lẫn nhau này khiến bách tộc trở thành thiên địch với yêu tộc, cổ xưa thời đại bạo phát một hồi diệt tộc chi chiến ,sau cùng cũng áp chế được yêu tộc, tất cả chủng tộc còn tồn tại điều trải qua máu tanh tẩy lễ mà cường đại lên, lẫn nhau chi gian thành lập nên từng mình tổ chức,lẫn nhau đề phòng yêu tộc một lần nữa cường thịnh trở lại.
Nhân tộc cường giả tề tựu thành lập Trấn Yêu Điện,thu nhận nhân tài đến từ khắp nơi tụ về ,tương truyền nếu vào được Trấn Yêu Điện ,được các vị đại năng bên trong nhìn trúng sẽ một bước lên trời,qua bao năm người tu luyện đi ra từ Trấn Yêu Điện toàn là cường giả đương thời quát tháo phong vân.
Thanh Long Đế Quốc, đây là từng một quốc gia nhỏ,nhưng lại từ khi xuất hiện vài vị thiên kiêu chi tử sinh ra nơi đây, khi vào Trấn Yêu Điện được coi trọng đào tạo mà từ đó đế quốc cũng theo sau mà quật khởi.
Bên trong Thanh Long Đế Quốc có tồn tại tam đại cường đại thế lực,Lạc Nguyệt Cung ,Thanh Long Học Viên,Trường Hà Kiếm Tông còn lại các đại chủ thành và tổ chức môn phái nhỏ.
Lạc Nguyệt Cung được tọa lạc tại phía đông hải trên một quần đảo,nơi đây sóng gió bất thường hải yêu hung hãn không có bao người dám mạo hiểm đi đến,ngoài ra còn lại hai đại thế lực là Thanh Long Học Viện cùng Trường Hà Kiếm Tông tại bên trong Thanh Long Đế Quốc.
Thanh Hoa Thành, Thạch Hoa thôn.
Thôn trang được bao quanh bởi từng dãy núi bên trong,sáng sớm sương trắng lượn lờ một con hắc ưng mở rộng đôi cánh tung bay,nơi đây từng được phát hiện ra mỏ Liệt Hỏa Thạch, Thanh Hoa Thành người nắm quyền huy động nhân lực đến đây khai thác, dần về sau nơi đây hình thành thôn xóm, khi khoán vật khai thác không còn,một số người rời đi còn lại bọn họ quyết định cư trú tại đây.
Thạch Hoa Thôn chủ yếu dựa vào linh điền,trồng các loại linh dược giao dịch cho trấn bên trên ngoài ra còn thêm vào săn giết yêu thú kiếm thêm,thôn trong đặc biệt sinh trưởng một loại hoa cũng là linh dược có tên là Xích Diễm,loại linh dược liệu này bên trong có chứa hỏa thuộc tính rất phù hợp người tu luyện hỏa hệ.
Thôn bên trong là hai bên từng dãy nhà gỗ cách xa nhau,chính giữa nơi cuối là một gian nhà gỗ lớn đó là nơi ở của trưởng thôn,cũng là nơi trung tâm điều khiển linh trận đề phòng có yêu thú tập kích,mỗi thôn điều được Thanh Hoa Thành ban bố cho trận pháp để bảo vệ .
Đêm xuống
Một gian nhà gỗ cách biệt với thôn dân,dĩ nhiên cách xa như vậy, cũng là chủ nhân căn nhà gỗ này chỉ muốn yên tĩnh hay là còn dụng ý khác không ai biết được, dưới ngọn đèn lờ mờ bên trong nhà gỗ ngồi lấy hai người đó là một nữ nhân cùng một thiếu niên.
Nữ nhân này mặc một bộ mộc mạc y phục,nhưng lại không làm phai nhạt được cái kia tuyệt sắc dung nhan,trước người một đôi cao ngất được y phục bao phủ song phong,tựa lúc nào cũng phá vỡ mà ra,tại phụ nhân trước mắt thiếu niên gương mặt non nớt lại có vài phần tuấn tú.
Lúc này hai người trước mắt là một bàn nhỏ,bên trên bầy lấy một ít đạm bạc thức ăn, nổi bật bên trong vẫn là yêu thú thịt,người tu luyện chỉ có ăn yêu thú thịt hoặc đan dược mới bảo trì được sung túc thể lực.
Nữ nhân ánh mắt nhìn thiếu niên chiều mến thần sắc.
"Ăn nhiều chút thịt ! "
"Biết rồi mẫu thân" thiếu niên cúi đầu gấp lấy thức ăn bên trên.
Lại nghe nữ nhân hỏi: " Thạch nhi công pháp kia đã luyện đến đâu rồi?"
Thiếu niên để xuống đôi đũi một cánh tay đưa đến đầu gải gải nói: " Mẫu thân ta cảm thấy mình tư chất thật không tốt, công pháp ngài đưa cho nhiều năm, hài nhi luyện mãi vẫn chưa bước vào cánh cửa nhập môn".
Thiếu niên nói đến này bản công pháp gọi là Cửu Chuyển Đế Kinh,mỗi chuyển luyện thành sẽ tương đương cường đại,mỗi tầng đều có tam tiểu cảnh giới sơ,trung,hậu kỳ như võ giả ,một khi thành công đột phá bản thân sẽ cường hơn người tu luyện bình thường.
Nữ nhân cười nói với thiếu niên nói: " Người tu luyện phải có nghị lực, có cố gắng mới được hậu báo! "
"Hảo ,hảo mà tu luyện,Mẫu thân tin tưởng Thạch nhi sẽ luyện thành "
"Hài nhi hiểu rồi,hài nhi nhất định cố gắng "
Nữ nhân nghe lời này của nhi tử rất hài lòng.
"Phải rồi, bên kia nghe nói Đại Ngưu đi săn bị thương, ta đã nói với bọn họ để Thạch nhi đi cùng,cũng nên vào bên trong núi lịch luyện"
Nghe thấy nữ nhân nói lời này thiếu niên hiện lên thần sắc suy sụp nói: " Mẫu thân ngươi đây muốn cho hài nhi tìm tử lộ a,ta thực này có mà đi không có về " liếc mắt nhìn trộm thấy mẫu thân vẫn không nói gì hắn chán nản không muốn ăn.
"Đây là Hộ Thân Phù có thể bảo vệ Thạch nhi một lần " cầm lấy đi.
Nữ nhân từ trong tay xuất hiện một tấm linh phù.
Thiếu niên vui vẻ nhận lấy nói: "Có cái này ta có tự tin hơn !.Mẫu thân mai hài nhi sẽ theo cùng bọn họ"
"Được rồi,mau ăn xong rồi đi nghỉ sớm,đêm nay không phải tu luyện ! " phụ nhân mỉm cười nói.
Trong lòng nữ nhân có một tia ưu buồn, nhi tử tu luyện nhiều năm không quá nhiều tiến bộ, thật nhi tử sở hữu hết tư chất của người kia,nhưng lại một mực như bị phong ấn lấy,không đạt đến kích phát chỉ dựa vào cơ duyên.
Nhiều năm trước có một cái cơ duyên, nhưng phụ nhân lại không nghĩ đến phải dùng đến, nhưng hiện tại nhi tử đã sắp trưởng thành xem ra không còn cách nào khác,phải dùng đến cách kia,để kích phát được đến đâu phải xem thiên ý.
Trong đêm thiếu niên đã chìm sâu vào mộng đẹp, bên ngoài phụ nhân đứng ngoài sân gió thổi tung bay tóc đen,một đôi mắt tựa như tinh thần nhìn phía dãy núi tựa như nơi đó tựa đang cất giữ một tòa báu vật,dưới ánh trăng chiếu rọi vào gương mặt kia như tiên nữ lạc nhân gian.
Vạn Lâm Sơn Mạch.
Bên trong một hang động phong kính,từng tiếng xích và chạm "kẽo kẹt ",một cái đầu tóc rối bời tóc bạc che khuất gương mặt,đang bị từng tòa xích lớn khóa lấy tứ chi.
Một trận linh niệm càn quét mà đến,lão nhân ngẩng đầu lộ ra gương mặt xấu xí cười quái dị khàn khàn nói: "Lại đến" .
Trời Sáng.
Trong thôn lúc này tràn ngập bầu không khí đầy sinh cơ, phụ nữ đã ở các nơi linh điền chăm sóc, bọn trẻ thì đang vui vẻ chơi đùa,một số thanh thiếu niên đang tụ tập ở trưởng thôn nơi đó học tập võ đạo.
Trước cổng thôn lúc này đang tụ tập khoảng mười nam nhân ,có già có trẻ bên trong trên người bọn họ đeo binh khí các loại cho đi săn, bọn người ở đây khí tức hùng hậu điều có không tệ tu vi.
"Tiểu tử Tô Thạch này còn chưa đến a "
"Chờ một chút đi chắc tiểu tử này cũng gần đến rồi " một trung niên nói.
"Thật mẹ nó tiểu tử này hại chúng ta phải chờ ! " một tên trẻ tuổi nam nhân hiện trên mặt khó chịu.
"Là từ khi Đại Ngưu sức khỏe không tốt,không cùng chúng ta chiến đấu, chúng ta cần gì tiểu tử Tô Thạch này cho thêm phiền " một lão già nhìn về phía thanh niên thần sắc suy yếu được một nữ nhân đỡ lấy nói.
"Này Đại Ngưu ngươi không ở nhà nghỉ ,còn ra đây làm gì ? "
"Lý lão ngài đừng nói thế Tô Thạch cũng là người trong thôn ,tu vi hắn có chút không tốt nhưng mọi người đã đáp ứng Nguyệt Như a di cũng nên cố gắng giúp đỡ hắn,về sau chắc chắn sẽ tiến triển tốt — Lý Lão.Ta ra đây để đưa tiễn mọi người !" thiếu niên này suy yếu cười nói.
"Tiểu tử ngươi nói như trù bọn ta đây là đang đi tìm chết vậy ? " một tên trong nhóm không vui nói .
Đến đây ! Đến đây !
Từ xa một tên thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi đang vội vã chạy đến,hắn lúc này đầy người mồ hôi há mồm thở phì phò.
Thiếu niên ăn mặc có chút cũ kỹ vải bố,tướng mạo non nớt lại có mấy phần tuấn tú ,trên lưng còn đeo lấy một cây trường đao.
"Tô Thạch tiểu tử nhà ngươi làm gì giờ mới đến ? " mọi người đồng thanh hỏi.
Tô Thạch gãi đầu nói " Ta là ngủ quên a"
Mọi người thần sắc một mặt đen lên.
"Đến là tốt rồi chúng ta xuất phát, khi trời xuống núi kịp trở lại "
Người dẫn đầu là trung niên đại thúc tên là Lâm Phong bên trong đội ngũ lên tiếng nói.
"Lan Nương mau đưa Đại Ngưu trở về phòng nghỉ, nhớ chăm sóc tốt cho hắn !" Lâm Phong đối với Lan Nương hô.
Lan Nương là Lâm Phong thê tử bọn họ thành thân đã lâu, sinh ra một tiểu nam hài này cũng muốn tám tuổi.
Lan Nương cười đáp: " Biết rồi Phong lang,ta sẽ chăm sóc tốt cho hắn,Phong lang nhớ cẩn thận !"
"Ta biết "
Đoàn người rời khỏi thôn,bóng người dần khuất mất đứng tại nơi này,chăm chú nhìn theo đoàn người đi xa Lan Nương cùng Đại Ngưu mới thu hồi ánh mắt, Lan Nương từ lúc mọi người đợi Tô Thạch đến,bờ mông lúc ấy đã đáp lên một bàn tay xoa bóp lấy.
Lan Nương trên mặt đã có ửng đỏ tức giận liếc mắt nhìn sang nói:" Làm gì ? còn không bỏ cái tay ra " Nhưng nàng lại không phản ứng cái kia ma trảo vẫn trên mông mình nhào nặn...