Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1010 : Trên đường đi gặp phiền toái

Ngày đăng: 01:51 22/04/20


- Nguyên lai chỉ vài tên cường đạo mà cũng đánh không lại, ra vẻ ngươi chính là một nhị thế tổ đi.



Tiểu nha đầu nhìn thoáng qua Lục Thiếu Du, lộ ánh mắt khinh bỉ, bản thân nàng còn có tu vi võ đồ nhị trọng.



- Tiểu Lan, không được vô lễ!



Nữ tử áo xanh trừng mắt mắng nha đầu kia, nha đầu thè lưỡi, không dám tiếp tục nói chuyện, nhưng ánh mắt vẫn trừng Lục Thiếu Du.



- Công tử, vùng núi này luôn sóng êm gió lặng, hẳn là không có cường đạo gì đi!



Nữ tử nói, ánh mắt hiện tia hoài nghi.



- Ta cũng không biết, có thể là ta xui xẻo.



Lục Thiếu Du đáp.



- Tiểu thư, chúng ta nên vào thành, nơi này không nên ở lâu.



Ánh mắt lão giả năm mươi tuổi đảo qua trên người Lục Thiếu Du, lập tức nói.



- Công tử, phía trước chính là Dao Hải thành, tuy rằng không xa nhưng nếu ngươi đi bộ chỉ sợ còn dùng một ngày thời gian, không bằng chúng ta đưa ngươi đoạn đường thế nào.



Nữ tử nhìn Lục Thiếu Du nói.



- Cũng tốt, vậy ta không khách khí.



Lục Thiếu Du mỉm cười, lập tức dẫn đầu bước lên xe ngựa.



- Tiểu thư, xem hắn…



Ánh mắt nha đầu nhất thời biến đổi, chỉ vào bóng lưng Lục Thiếu Du kêu lên.



- Tiểu thư, người này không rõ lai lịch, chúng ta…



Lão giả ngập ngừng nói.



- Được rồi, nhanh lên đường đi, chúng ta phải nhanh chóng vào thành, còn chút lộ trình cuối cùng, đừng để xảy ra chuyện gì là tốt rồi.



Nữ tử nói.



- Mọi người mau lên xe!



Lão giả không nói gì thêm, lệnh mọi người nhanh chóng xuất phát.
Vừa nhìn thấy người kia, sắc mặt mười mấy người càng thêm trầm trọng, trong mắt kinh hãi, vừa đưa mắt nhìn nhau, mà thần sắc nữ tử đã ngưng trọng tới cực điểm.



- Quân Kỳ Cửu, Quân gia các ngươi muốn thế nào!



Ánh mắt nữ tử híp lại, quát lớn.



- Muốn mạng của ngươi mà thôi, ngươi đã biết kế hoạch của Quân gia, vậy chỉ có chết!



Đại hán kia âm lệ quát.



- Chỉ sợ Quân gia các ngươi làm không được, Lưu gia cũng không dễ dàng bị Quân gia phá hủy!



Nữ tử híp mắt nói:



- Nếu ngươi thu tay lại, ta có thể xem như chưa xảy ra chuyện gì, Lưu gia cũng sẽ không đối phó Quân gia!



- Kiệt kiệt, đều nói Lưu gia đại tiểu thư lanh trí đa mưu, ta xem ngươi là kẻ ngốc, ngươi nghĩ rằng ta tin sao.



Đại hán âm trầm cười nói.



- Các ngươi chạy mau, chỉ cần chạy thoát mang tin tức trở về, để trong tộc báo thù cho chúng ta!



Nữ tử dứt lời, vung tay, trong tay hiện ra hai thanh đoản kiếm màu bạc dài một thước, nhất thời mang theo hai đạo kiếm quang màu lam, kiếm quang mang theo tiếng xé gió đột nhiên bắn thẳng về hướng đại hán.



- Mau ra tay, một tên cũng không buông tha!



Đại hán quát một tiếng, nhìn chằm chằm nữ tử nói:



- Tu vi Vũ phách nhị trọng, làm sao là đối thủ của bổn tướng, ngươi quá ngây thơ rồi!



Dứt lời đôi cánh sau lưng hắn run lên, thân hình lao thẳng lên không trung, một đạo chưởng ấn gào thét đánh ra, hung hăng va chạm về hướng nữ tử.



Hưu hưu!



Ánh mắt nữ tử trầm xuống, sắc mặt ngưng trọng, thân thể mềm mại thối lui, đồng thời song kiếm chém ra, hai đạo kiếm quang bạo lướt, phá không bay đi, mơ hồ mang theo xu thế chấn khai không gian ba văn, cuối cùng nghênh thẳng chưởng ấn.



Ca ca…



Giữa không trung vang lên tiếng vỡ thanh thúy, hai đạo kiếm quang bị chấn nát, kình phong khuấy động, mà thân ảnh nữ tử bật lui về phía sau.



Chỉ một chiêu sắc mặt nữ tử liền trắng bệch, chênh lệch giữa hai người thật quá lớn.