Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 1017 : Giao chiến kịch liệt
Ngày đăng: 01:51 22/04/20
Kình khí khủng bố vừa vỡ tán, ngay lập tức có hơn trăm thân ảnh trôi nổi trên bầu trời, chân khí cường hãn bao phủ cả thiên không. Bên trong trăm thân ảnh chỉ có hơn mười người tu vi Vũ Suất, còn lại đều là võ giả phong hệ, sau lưng phe phẩy đôi cánh chân khí, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.
Mà lúc này khi quầng sáng biến mất, vài ngọn núi nguy nga khổng lồ lại xuất hiện trong tầm mắt mọi người, dưới núi tập hợp hơn ba vạn thân ảnh, thân ảnh rậm rạp vây chung quanh mấy ngọn núi khổng lồ, thần sắc cực kỳ ngưng trọng, còn có hơn mười đầu phi hành yêu thú trình tự khác nhau mang theo người xoay quanh trên không trung.
Trên bầu trời xuất hiện một hoàng bào trung niên, ánh mắt tối sầm nhìn chằm chằm vào người của Linh Thiên môn cùng Phi Linh môn.
- Linh Thiên môn, Phi Linh môn, các ngươi đừng bức người quá đáng, chẳng qua Thương Sơn môn cùng các ngươi quyết một trận tử chiến, các ngươi cũng vì vậy mà phải trả giá cực đắt!
Hoàng bào đại hán lạnh lùng nói.
- Lâm Trung Đao, ngươi quá để ý chính mình!
Hàn trưởng lão vặn vẹo không gian, nhất thời xuất hiện giữa không trung.
- Hàn trưởng lão, con thỏ nóng nảy còn cắn người đâu, tuy Thương Sơn môn không bằng Linh Thiên môn, nhưng cũng không mặc người chém giết!
Ánh mắt Lâm Trung Đao lạnh lùng, vẫn ẩn chứa chút e ngại.
- Thương Sơn môn dám đánh lén ta, phải thừa nhận hậu quả diệt môn hôm nay, toàn bộ đệ tử Thương Sơn môn hãy nghe, nếu đầu hàng có thể tha cho khỏi chết, chưởng môn Lâm Trung Kiến của các ngươi đã chết, các ngươi không nên hi sinh vô ích tốt hơn!
Giữa không trung vang lên thanh âm bá đạo, thanh âm chấn khai không gian ba văn đủ làm người của Thương Sơn môn nghe thấy.
- Chưởng môn đã chết!
- Khó trách đã lâu như vậy mà chưởng môn không hiện thân!
Nghe được lời của Lục Thiếu Du, trong Thương Sơn môn truyền ra tiếng nghị luận khác thường.
- Ngươi là ai?
Lâm Trung Đao đánh giá Lục Thiếu Du, trong mắt lóe hung quang.
Oanh oanh!
Từng thanh âm nổ vang, kình phong quét ngang không gian, giữa không trung Lục Thiếu Du đưa mắt lướt quanh toàn trường, không hề có chút dao động, chậm rãi ngẩng đầu nhìn cuộc giao chiến giữa các Vũ Suất, chỉ cần đánh chết mười mấy Vũ Suất cùng Lâm Trung Đao, Thương Sơn môn chẳng khác nào bị diệt.
- Đông lão, Oánh tỷ, Lâm Trung Đao nhất định phải chết!
Lục Thiếu Du lập tức nói với Bạch Oánh cùng Đông Vô Mệnh.
- Độc Long huynh, ta giúp ngươi một tay!
Hai người hiểu ý, thân ảnh lập tức lao thẳng tới chỗ Thiên Độc Yêu Long đang đối chiến cùng Lâm Trung Đao.
- Ta cũng đi hỗ trợ!
Thân ảnh Bạch Linh chợt lóe, lập tức lao thẳng về hướng Lâm Trung Đao, yêu nguyên lan tràn, trong tay bắn ra đạo quang thúc hướng Lâm Trung Đao bay tới.
Lâm Trung Đao đang đối chiến với Thiên Dộc Yêu Long thật khó khăn, hoàn toàn rơi vào hoàn cảnh xấu, hắn căn bản không dám va chạm độc khí của Thiên Độc Yêu Long, vì thế xuất thủ luôn sợ đầu sợ đuôi. Nào ngờ Đông Vô Mệnh cùng Bạch Oánh đồng thời vây công tới, đem hắn đổ ở bên trong, nhất thời trong lòng thầm hô không xong.
Phanh!
Giờ phút này lại thêm công kích của Bạch Linh bay tới, tu vi Bạch Linh tương đương Vũ vương ngũ trọng, mà Lâm Trung Đao mới tới nhất trọng, không cách nào tránh thoát, nhất thời vung đao mang chống đỡ, hai đạo công kích lập tức va chạm lẫn nhau, bộc phát ra tiếng nổ thật lớn.
Phốc!
Lâm Trung Đao phun ra ngụm máu, thân hình bị đánh bay ra ngoài, hắn vốn không phải đối thủ của Bạch Linh, trình tự Vũ vương cách nhau một tầng đã như một khe rãnh, hắn căn bản không thể đối kháng Bạch Linh.
- Chịu chết đi!
Thiên Độc Yêu Long hét lớn một tiếng, nhân cơ hội lao tới, một đạo trảo ấn nhất thời vặn vẹo không gian, lập tức ầm ầm giáng xuống thân đao của Lâm Trung Đao.