Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 1130 : Chà đạp Vũ Suất cửu trọng (2)
Ngày đăng: 01:53 22/04/20
Ánh mắt Huyết Mị khẽ nhảy lên, đối với chủ nhân này dường như nàng đã hiểu hơn được một chút.
- Tả Thiên Khung, đây là thực lực của Vũ Suất cửu trọng sao? Như thế nào ta lại cảm thấy quá bình thường vậy?
Thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện trước người Tả Thiên Khung, Thanh Linh Khải Giáp được thu lại, ánh mắt hiện lên vẻ châm chọc.
Tả Thiên Khung lúc này miệng đầy máu tươi, sắc mặt trắng bệch, thân hình bị lún vào trong sườn núi. Không ngờ không có cách nào nhúc nhích. Hai mắt đã mất đi ngạo khí lúc trước. Lúc này ánh mắt hắn kinh hãi nhìn vào thanh niên áo xanh gọi là Lục Thiếu Du trước mặt. Lúc này hắn mới biết được người này khó dây vào cỡ nào. Lục Thiếu Du so với lời đồn bên ngoài còn khó dây vào hơn gấp mười lần. Giờ phút này trong nội tâm hắn đã xuất hiện sự khiếp sợ cùng e ngại. Hối hận mình vì sao lại động thủ với người này.
- Lục chưởng môn, ta nguyện ý gia nhập Phi Linh môn. Ta không cần gì hết, chỉ cần Lục chưởng môn gia nhập.
Tả Thiên Khung nhìn Lục Thiếu Du rồi bắt đầu lựa chọn thỏa hiệp. Dưới loại tình huống này, hắn không còn lựa chọn thứ hai.
- Ha ha.
Lục Thiếu Du lập tức cười ha hả rồi nói:
- Bây giờ ngươi muốn gia nhập sao? Bất quá Phi Linh môn ta không phải ai cũng có thể gia nhập. Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy bây giờ gia nhập đã quá muộn rồi sao?
Thanh âm vừa dứt, ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, một cỗ hàn ý tập trung lên người Tả Thiên Khung.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
- Bất kể như thế nào chúng ta cũng phải thử vận khí một chút, đến lúc đó chú ý một chút là được rồi.
Đông Vô Mệnh nói. Lúc này đương nhiên hắn hiểu rõ. Lần này sợ rằng Nhất tông Nhất môn Nhất giáo Nhất trang đều hội tụ. Thực lực Phi Linh môn tuy rằng cường hãn không ít. Bất quá cũng không có cách nào đạt được tới tình trạng như Nhất tông Nhất môn Nhất giáo Nhất trang.
- Đoán chừng tiểu tử kia cũng đã biết rồi.
Thanh âm vừa dứt, Đông Vô Mệnh lập tức lẩm bẩm nói. Trong Phi Linh môn hiện tại cũng chỉ có mấy người biết rõ Lục Thiếu Du hiện tại đang ở trong thành Cự Giang gia nhập Thiên Địa các. Hiện tại Phi Linh môn cũng đã biết tin tức của Thiên Địa các. Nếu như tiểu tử kia gia nhập Thiên Địa các kia, có lẽ có khả năng cũng đã biết.
Giờ phút này, Đông Vô Mệnh đột nhiên cảm giác được trong lúc bất tri bất giác Phi Linh môn đã phát sinh quá nhiều biến hóa. Trước đó Phi Linh môn có việc tiểu tử kia đều hỏi ý kiến hắn, hắn cũng dám làm chủ. Thế nhưng tới bây giờ, hắn mang theo cường giả Phi Linh môn tiến về thành Cự Giang lại có chút do dự không quyết. Cũng mong tới thành Cự Giang có thể gặp được tiểu tử kia, khi đó áp lực của hắn sẽ nhỏ hơn không ít.
Đông Vô Mệnh mỉm cười. Trong lúc bất tri bất giác, một thiếu niên trẻ tuổi mấy năm trước hiện tại không bao lâu nữa đã không còn dựa vào sự che chở của hắn nữa. Sợ rằng không cần bao lâu nữa hắn sẽ phải dựa vào thiếu niên này. Trên thực tế rất nhiều chuyện hiện tại cho tới bây giờ hắn phải dựa vào thiếu niên kia. Bằng không làm sao hắn lại đột phá nhanh như vậy, bây giờ còn có Hồn Linh Khải Giáp Địa cấp.
- Trời cao mặc chim bay, biển rộng mặc cá nhảy. Con ưng non rốt cuộc đôi cánh đã cứng cáp rồi.
Đông Vô Mệnh lẩm bẩm nói. Hắn còn nhớ rõ khi trước tiểu gia hỏa kia chạy theo bợ đít hắn, quanh co lòng vòng muốn để cho hắn gia nhập Phi Linh môn. Mà hiện tại chỉ bằng phần thực lực của Phi Linh môn này hắn đã hiểu, thời gian tuy rằng nhanh, thế nhưng quá trình có được lại không đơn giản chút nào. Mặc dù không có nhiều khó khăn trắc trở trùng điệp, thế nhưng cũng trải qua mấy lần đại chiến xương máu.