Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1141 : Mạo hiểm thử một lần (2)

Ngày đăng: 01:53 22/04/20


Linh hồn của Đoạt Hồn Vương đã bị trọng thương, trong lúc hắn chưa kịp phục hồi tinh thần thì đao mang này đã bổ tới. Ánh mắt hắn hiện lên sự kinh hãi, nhanh chóng bố trí một vòng quang tráo quanh người.



Sưu Sưu.



Quang nhận ngập trời đánh xuống, một cỗ linh hồn lực bàng bạc cuồn cuộn. Quang nhận ngập trời dùng một tốc độ như thiểm điện mang theo xu thế bá đạo lập tức bao phủ Đoạt Hồn Vương.



Kình khí ngập trời xen lẫn một cỗ linh hồn lực khiến cho không trung hỗn loạn. Kình khí khuếch tán ra bên ngoài khiến cho một mảnh kiến trúc phía dưới ầm ầm sụp đổ.



Tiếp theo, giữa không trung bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được quang tráo quanh người của Đoạt Hồn Vương lập tức bị quang nhận quỷ dị ngập trời này đánh vào. Lực lượng cuồng bạo rung động mang theo một cỗ kình khí chấn động điên cuồng. Không gian dưới cỗ lực lượng đáng sợ này va chạm lập tức nhộn nhạo. Cỗ lực lượng này trực tiếp đánh vào trên quang tráo của Đoạt Hồn Vương.



Phốc.



Hết thảy xảy ra vô cùng nhanh chóng, giống như là trong chớp mắt vậy. Đoạt Hồn Vương phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt lập tức tái nhợt. Trên quang tráo quanh người xuất hiện vô số vết nứt, thế nhưng lúc này đao mang đã tiêu tán, vòng quang tráo kia mới miễn cưỡng được ổn định.



Đoạt Hồn Vương này không hổ là Linh Vương, Linh Vương và Linh Suất chênh lệch nhau quá lớn. Một kích này của Lục Thiếu Du vô cùng mạnh mẽ, cho dù là linh hồn lực của Đoạt Hồn Vương đã bị trọng thương. Mà hắn vẫn chống lại được công kích này. Thế nhưng dưới một chiêu này của Lục Thiếu Du, linh hồn hắn cũng bị trọng thương thêm.



- Chỉ là Linh Suất lục trọng, không ngờ lại đánh trọng thương được Đoạt Hồn Vương, quả thực kỳ quái.



Phía dưới, hai hàng lông mày của Lữ Chính Cường nhíu lại, ánh mắt kinh ngạc không thôi.




Lúc này ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn về một chùy giáng xuống trước mặt, lực lượng vốn vừa rồi còn rất kinh khủng kia hiện tại dường như không đủ đặt vào trong mắt hắn nữa. Trên người hắn lúc này có một cỗ lực lượng càng thêm cuồng bạo, thân thể khẽ chấn động, một cỗ linh hồn lực từ trong cơ thể hắn bắn ra. Giữa không trung, ánh mắt mọi người lập tức trở nên hồn ám. Trong lúc mơ hồ lực lượng linh hồn này đã đạt tới tình trạng cùng nhau hô ứng với lực lượng trong thiên địa.



Cánh tay Lục Thiếu Du giơ về phía trước, cả không gian lập tức vặn vẹo. Một đạo trảo ấn lập tức hiện lên. Đạo trảo ấn này tựa như trong suốt, mà trên đó tràn ngập linh hồn lực bàng bạc, trong không gian lúc này chấn động kịch liệt. Lúc này, một đạo trảo ấn hiện lên tước mặt tất cả mọi người, trực tiếp đánh vào trên chùy ấn đang ập tới.



Chùy ấn mang theo lực lượng ngập trời lúc này bị đạo trảo ấn kia đánh vào lập tức không thể tiến thêm được một phân nào nữa. Nhanh chóng bị trảo ấn ngăn cản, chùy ấn căn bản không thể làm rung chuyển trảo ấn một tí xíu nào.



Phá.



Phía xa, Lục Thiếu Du khẽ quát lên một tiếng. Bàn tay giơ lên cao rồi đột nhiên nắm lại. Đạo trảo ấn trong không gian phía trước ầm ầm bạo phát.



Cạch Cạch.



Cũng không có thanh âm bạo liệt quá lớn vang lên, chỉ có một đám thanh âm cạch cạch vang lên. Lúc đạo trảo ấn kia bạo phát, đạo chùy ấn trong không trung kia lập tức giống như một miếng đậu hũ trực tiếp bị bóp vỡ. Trong khoảnh khắc bị nghiền nát trong không trung. Trong tay Kim Chùy Vương, thanh đại chùy màu vàng kia trong ánh mắt kinh hãi của Kim Chùy Vương cũng lập tức bị biến hình.



Phanh Phanh.



Tiếp theo đó đại chùy màu vàng này bị phá hủy. Một cỗ lực lượng mạnh mẽ như vô hình trực tiếp khiến cho không gian vặn vẹo. Dưới cố lực lượng này, đại chùy màu vàng nứt vỡ thành từng khúc.