Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1187 : Chỉ điểm thuộc tính

Ngày đăng: 01:54 22/04/20


- Chính là một vùng sơn mạch cuối cùng của Cổ Vực tiếp giáp với biển. Nghe nói bên kia không có đất liền, biển cả kéo dài tới chân trời. Cho nên mới gọi nó là sơn mạch Đoạn Thiên.



Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nói.



- Đó là điều thứ nhất.



Vân Khiếu Thiên mỉm cười, lập tức nói:



- Còn thứ hai, sơn mạch Đoạn Thiên này vốn cũng không được gọi là sơn mạch Đoạn Thiên. Cái tên này bắt đầu từ bảy ngàn năm trước. Cường giả trong Huyền Thiên môn cùng với cường giả trong Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang giao thủ một trận tử chiến. Trận chiến ấy kinh thiên động địa, quả thực có thể nói là phong vân biến sắc, dời núi lấp biển. Cuối cùng trực tiếp đem một khối lục địa cực lớn đánh chìm xuống đáy biển. Cho nên nơi đó mới được gọi là sơn mạch Đoạn Thiên. Mà sau trận chiến đó Huyền Thiên môn cũng hoàn toàn bị diệt.



- Thì ra là thế.



Lục Thiếu Du khẽ gật đầu. Trận chiến đó ngay cả lục địa cũng đánh chìm, có thể thấy được khi đó kịch liệt tới cỡ nào. Loại thực lực này chỉ sợ không phải Vũ Vương cùng Linh Vương có thể làm được.



- Sơn mạch Đoạn Thiên này vốn bảy ngàn năm trước chính là địa bàn của Huyền Thiên môn. Về sau đám người Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang đánh chìm một khối lục địa xuống, đó cũng chính là sơn môn của Huyền Thiên môn, Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang cũng đã phái cường giả xuống dưới tìm, thế nhưng sau khi tìm khắp khối lục địa đó cũng không thấy Huyền Thiên bí cảnh, cho nên Huyền Thiên bí cảnh mới trở thành một ẩn số tới tận bây giờ.



Vân Khiếu Thiên nói.



- Hy vọng lần này có thể tìm được bí cảnh.




Cứ như vậy lĩnh ngộ, sau một lát quanh thân Lục Thiếu Du được bao phủ bởi một vòng quang mang, một cỗ năng lượng thuộc tính phong đậm đặc trong thiên địa nhanh chóng hội tụ. Mà cảnh này khiến cho Vân Khiếu Thiên bên cạnh lúc này không khỏi líu lưỡi.



Dùng ánh mắt Vân Khiếu Thiên đương nhiên không khó nhìn ra Lục Thiếu Du lúc này đang lĩnh ngộ thuộc tính phong, mà đã đạt tới một trình độ nhất định. Loại trình độ này, nếu là Vũ Suất thất trọng, bát trọng bình thường thì tuyệt đối không thể làm được.



Đương nhiên Vân Khiếu Thiên cũng không biết, Lục Thiếu Du có ưu thế bản thân là linh giả, trên phương diện lĩnh ngộ luôn đi trước vũ giả khác một bước. Linh hồn lực ở phương diện này phát huy tác dụng cực lớn. Có linh hồn lực cường đại khiến cho Lục Thiếu Du trên phương diện lĩnh ngộ chiếm không ít ưu thế.



Tăng thêm việc lĩnh ngộ thuộc tính này vốn là từ một suy ra ba. Trên phương diện lĩnh ngộ thuộc tính thổ Lục Thiếu Du lĩnh ngộ cao nhất, thuộc tính phong chỉ là thứ hai mà thôi. Bất quá lúc này Lục Thiếu Du lĩnh ngộ, hắn có cảm giác dường như ngày càng hiểu rõ. Thế nhưng cũng càng lúc càng mơ hồ. Cứ như vậy Lục Thiếu Du nhanh chóng tiến vào trong trạng thái kỳ diệu.



- Thuộc tính phong hoạt bát, không được nôn nóng. Nên nhẹ nhàng, tĩnh như xử nữ, động như thỏ chạy, chỉ khi nào ngươi hiểu được thuộc tính phong thì mới lĩnh ngộ được nó.



Ngay khi Lục Thiếu Du đắm chìm trong việc lĩnh ngộ thuộc tính phong thì thanh âm Vân Khiếu Thiên vang lên trong tai Lục Thiếu Du.



Trong lúc Lục Thiếu Du mơ hồ lĩnh ngộ, đột nhiên nghe thấy một thanh âm giống như tự nhiên, lại như tiếng sấm sét nổ vang trong đầu. Lập tức từng đạo thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du được kết, từng đạo thủ ấn này nhìn qua vô cùng chậm rãi, không mang theo bất kỳ ba động nào, thế nhưng trong đó thủy chung khiến cho người khác có cảm giác kỳ dị.



- Gió không chỗ nào không có. Địa phương có không khí thì sẽ có gió. Gió không chỗ nào không có, thế nhưng muốn sử dụng được nó, muốn khống chế thì phải lĩnh ngộ được nó.



Thanh âm của Vân Khiếu Thiên một lần nữa lại truyền đi.