Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 1201 : Thiên Lang lệch vị
Ngày đăng: 01:54 22/04/20
- Hừ!
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, cắn chặt răng, năng lượng thể này quá mức khổng lồ, chẳng khác gì một tòa núi lớn, chỉ sợ bản thân hắn cũng phải nếm khổ, bàn tay vung lên, lốc xoáy bạo lướt, xốc lên không gian ba văn, quang trụ của năng lượng thể cuồng bạo nháy mắt đã xuyên vào trong lốc xoáy.
Hai cỗ lực lượng va chạm lẫn nhau, lại có cảm giác trở nên yên lặng không chút động tĩnh, ngay lúc này Lục Thiếu Du cảm giác có một cỗ lực cắn nuốt tràn ra, tựa hồ muốn cắn nuốt sạch chân khí của hắn.
- Âm Dương Linh Vũ quyết, thôn phệ!
Lục Thiếu Du quát một tiếng, thần sắc trầm xuống, trong tay vận chuyển Âm Dương Linh Vũ quyết, hai lực cắn nuốt va chạm lẫn nhau, trên bầu trời đột nhiên bắn ra quang mang chói mắt, tựa như hai long quyển phong bạo đang đụng chạm, không gian ba văn trực tiếp tan vỡ.
- Tàn hồn năng lượng thể thật mạnh!
Hai cỗ lực lượng đụng chạm lẫn nhau, trong lòng Lục Thiếu Du nhất thời trầm xuống, thực lực năng lượng thể kia mạnh hơn tưởng tượng của hắn, khó trách Huyết Mị cũng không dám xông vào khu vực hài cốt này.
- Mau lui lại!
Lục Thiếu Du quát, chỉ sợ lúc mình muốn cắn nuốt nó, chính nó cũng cắn nuốt chân khí của mình.
Thủ ấn biến hóa, Lục Thiếu Du lăng không đứng thẳng, hoàng mang bao phủ Thanh Linh khải giáp, lốc xoáy gắt gao bám vào năng lượng thể, đối kháng cắn nuốt, mà bản thân hắn vẫn rơi vào hạ phong.
- Ô!
Thủ ấn biến hóa, Lục Thiếu Du lập tức khoanh chân ngồi xuống đỉnh núi, vận chuyển Âm Dương Linh Vũ quyết, chỉ nháy mắt năng lượng vận chuyển một vòng trong kinh mạch, hóa thành chân khí tinh thuần tiến vào đan điền khí hải, linh lực sinh ra, ước chừng có một nửa năng lượng hóa thành linh lực tiến vào đại não.
- Di, lại có thể luyện hóa!
Mấy người Bạch Linh đã sớm thối lui về đỉnh núi, nhìn chằm chằm Lục Thiếu Du, Thiên Độc Yêu Long kinh ngạc hô.
- Chúng ta giúp hắn hộ pháp, chờ hắn luyện hóa xong hãy đi cũng không muộn!
Bạch Linh nói.
Thời gian chậm rãi trôi qua, chuyện xảy ra nơi này không ai hay biết, mà giờ khắc này bên trong Đoạn Thiên sơn mạch, mọi người đang chờ đợi, chờ đợi ngày Thiên Lang Phá Nhật.
Toàn bộ thế lực đang chờ đợi đi vào Huyền Thiên bí cảnh, ai cũng biết nếu đạt được bảo tàng của Huyền Thiên môn lưu lại, thế lực bổn môn xác định lớn mạnh, suốt bảy ngàn năm Huyền Thiên môn có thể đối kháng tử chiến với nhất tông nhất trang nhất môn nhất giáo, những gì lưu lại tuyệt đối là khả quan, nếu có thể lấy được, có lẽ phát triển ra thêm một sơn môn như Huyền Thiên môn cũng không phải không thể nào.
Trên một ngọn núi, bốn đại sơn môn, Phi Linh môn, Ma Tâm cốc đang đặt chân ở nơi này, Lữ Chính Cường, Gia Cát Tây Phong, Đồng Quy Tinh, Công Tôn Hóa Nhai sắc mặt suy tư, trong vùng núi nơi đây nơi nơi cất giấu không ít chân khí, lấy thực lực của họ đều biết rõ, suốt mấy ngày nay có không ít cường giả tán tu thậm chí là tiểu thế lực tiến đến.
Bọn họ cũng không quá để ý những người kia, làm họ để ý chính là tam tông tứ môn cùng Ma Vân thành tứ các tứ đảo trên Linh Vũ đại lục, mặc dù những người này không ra mặt, nhưng họ làm sao không biết, người của những môn phái kia chỉ sợ đã xen lẫn bên trong, bất kể là thế lực nào chắc chắn sẽ không cho phép bốn đại sơn môn thuận lợi lấy được bảo tàng của Huyền Thiên bí cảnh.
Thời gian chậm rãi trôi qua, tối hôm sau trăng sáng dâng lên, cả núi non liền có dị tượng, các cường giả đều rõ ràng nhìn thấy Thiên Lang tinh bắt đầu di chuyển.