Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 1213 : Ra tay trước
Ngày đăng: 01:54 22/04/20
Lúc này mọi người đều nhìn chằm chằm về phía trước, người của bốn đại sơn môn nhanh chóng hội tụ chung một chỗ, nhìn thấy một màn trước mắt còn chưa kịp chào hỏi đã đưa mắt nhìn quanh bốn phía, nhìn dáng vẻ của những người chung quanh đều biết ai cũng gặp phải nguy hiểm.
Oanh long long!
Nhưng đúng ngay lúc này, trên quảng trường đột nhiên truyền ra tiếng nổ vang, tiếng gầm rú vang lên, trung ương quảng trường dần dần vỡ ra một động sâu cực lớn, ban đầu chỉ bằng nắm tay, nhưng tiếng gầm rú không ngừng phát ra, chỉ chốc lát đã biến thành hai thước lớn.
Động sâu trực tiếp xuất hiện, phảng phất như muốn người đi vào lòng đất, giờ khắc này một đường trải qua vô số nguy hiểm, hơn nữa còn mất nhiều người, nhìn thấy động sâu xuất hiện, mọi người cơ hồ nhận định bảo tàng của Huyền Thiên môn đã hiện ra, đáp án cũng sắp có.
Ánh mắt Lục Thiếu Du híp lại, nhìn chằm chằm cửa động, một cỗ chân khí khác thường tràn ra, mà trong lòng hắn lại trầm tư.
Ánh mắt đảo qua, Lục Thiếu Du đưa mắt lướt qua cường giả của Phi Linh môn, trong nháy mắt không ai chú ý hắn lặng yên đi về phía trước.
Sưu!
Cửa động vừa mở rộng, một thân ảnh cấp tốc lướt ra, nháy mắt lao tới động sâu, người kia là một tán tu, theo chân khí mà xem là tu vi Vũ suất cửu trọng.
Ngao!
Vừa lúc đó trong tay Lục Thiếu Du hiện lên đạo huyết quang, huyết quang vừa thu liễm, Huyết Lục xuất hiện, mà giờ khắc này một đạo đao mang nhanh như chớp lướt ra, trực tiếp bổ thẳng tới tán tu kia.
- Đồng minh bốn đại sơn môn, còn chờ cái gì!
Lục Thiếu Du hét lớn một tiếng, đao mang bổ thẳng vào lưng tán tu.
Không gian như bị trực tiếp bổ ra, một cỗ kình khí sắc bén ngập trời lan tràn, cảm thụ được kình khí khủng bố sau lưng, Vũ suất xoay người vội vàng thối lui, sắc mặt hoảng hốt, thủ ấn kết xuất, trước mặt hiện lên dao động quỷ dị, một đạo quang mang chói mắt hiện lên, trong quang mang bộc phát ra cỗ gió xoáy cực lớn trực tiếp ngăn cản ngay trước người, dùng cả không gian ba văn làm phòng ngự.
Ca ca!
Trong tích tắc, đao mang đã đánh xuống, thanh âm nứt vỡ tràn ra, gió xoáy trực tiếp phá vỡ, không gian ba văn tiêu thất, giống như không gian bị bổ ra, tuy thanh âm không lớn, nhưng năng lượng hình thành phong bạo cực kỳ khủng bố, thổi quét giữa không trung, gió lốc đi qua, không gian chấn động.
- Lui ra cho ta, trong Cổ Vực còn chưa tới phiên thế lực khác nhúng tay!
Nhưng vào lúc này một đạo hắc mang nhanh chóng phá không bay ra, thân ảnh Đồng Quy Tinh xuất hiện, hắc bào run lên, một đạo quang trụ ầm ầm va chạm tới.
- Đồng Quy Tinh, nơi này các ngươi cũng không khả năng độc chiếm!
Người kia tựa hồ nhận thức Đồng Quy Tinh, quát lạnh một tiếng, nhưng phải quay lưng nghênh chiến.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, cả quảng trường đã biến thành hỗn loạn, mục tiêu của mọi người là hang động bên dưới.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, hiện tại hắn cách cửa động không xa, nhưng ai cũng khó tiến thêm một bước, đã tiến vào chiến đấu hỗn loạn, ai tới gần đều bị ngăn cản.
- Hừ, các ngươi cũng muốn đi vào, không có cửa đâu!
Giờ phút này Lục Thiếu Du nhìn thấy Tuyệt Linh Vương, Khoái Kiếm Vương cùng Bạch Vạn Tượng đang lao thẳng về hướng cửa động.
- Ngao!
Không có chút do dự, Lục Thiếu Du vung ra một đạo đao mang nhắm thẳng Khoái Kiếm Vương, ngay sau đó Vân Tiếu Thiên vung mạnh tay áo, một đạo chưởng ấn trực tiếp đẩy lui Tuyệt Linh Vương.
- Phanh!
Tuyệt Linh Vương không phải đối thủ của Vân Tiếu Thiên, trong tiếng nổ trầm thấp thân hình lập tức bị đánh bay, sắc mặt biến thành tái nhợt, thân là linh giả, phòng ngự thân thể không mạnh, huống chi hắn không phải đối thủ của Vân Tiếu Thiên.
Oanh!
Cùng một lúc một trưởng lão Hóa Vũ tông đánh ra một quyền đẩy lui Bạch Vạn Tượng, thanh âm nổ tung thật lớn, kình khí thổi quét thiên không.