Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 124 : Địa điểm bảo tàng (3)

Ngày đăng: 01:40 22/04/20


- Còn có một nguy hiểm cuối cùng.



Lục Thiếu Du thu hồi địa đồ nói. Dựa theo đánh dấu trên địa đồ, trong sơn động này có những điểm đó liên tiếp nhau, cũng đại điện cho sự nguy hiểm.



- Đám Bạch Lang dong binh đoàn này thật đúng là vô cùng cẩn thận, không ngờ lại an bài kín đáo như vậy.



Lam Linh kinh ngạc nói.



Mấy ngày nay, từ trong miệng Lam Linh nàng, Lục Thiếu Du cũng biết một ít tin tức của Bạch Lang dong binh đoàn. Đám người này ở hơn mười năm trước chính là một đại dong binh đoàn vô cùng nổi danh. Nhân số của bọn họ có hơn một nghìn, đội trưởng Bạch Lang tu vi tới Vũ Tướng đỉnh phong, trong binh đoàn cũng không ít Vũ Phách, Vũ Sư.



Sau đó không biết vì xảy ra chuyện gì mà đám người này trong vòng một đêm lại bị người ta truy sát, chuyện này khiến cho mọi người rung động. Mà có lời đồn rằng, lãnh đạo của dong binh đoàn đắc đội một trong Tam tông Tứ môn, bị đối phương xuất động cường giả đánh chết toàn bộ. Thế nhưng lời đồn như vậy cũng không ai chứng thực, mà Tam tông Tứ môn cũng không có ai thừa nhận chuyện này.



Nhìn chăm chú vào sơn động, Lục Thiếu Du nhặt một hòn đá nhỏ ném về phía trong rồi nhìn chăm chú, dường như cũng không có gì nguy hiểm a.



- Hẳn là không có nguy hiểm a?



Lam Linh nói.



Vẻ mặt Lục Thiếu Du trầm xuống, dựa theo tiêu ký trên địa đồ, trong sơn động này vẫn còn một chỗ nguy hiểm, dọc trên đường đi, hắn đều dựa vào đó mà bình an vượt qua, chắc hẳn không có lỗi mới đúng chứ.



Đột nhiên trong lúc đó phía trước sơn động có tiếng rít lên, từ hai bên vách động trong nháy mắt bắn ra vô số mũi tên chằng chịt cắm trên mặt đất và thạch bích. Lúc này trên thạch bích chằng chịt mũi tên, nhìn qua giống như là một con nhím vậy.



Đám mũi tên nhọn này đủ để đánh bại hộ thân cương khí của Vũ Sư, ngay cả Vũ Phách nên không chú ý chỉ sợ kết cục cũng không tốt chút nào.



- Nguy hiểm thật.



Lam Linh hít một ngụm lương khí, nếu như nàng tiến vào trong đó, hậu quả không khác gì thạch bích bao nhiêu a.
Lam Linh nhất thời kinh ngạc nói, nàng thân là vũ giả hỏa hệ, tự nhiên có thể cảm giác được một cỗ hơi thở nóng rực trong hộp gấm. Bên trong hộp gấm lúc này có một ngọc giản màu hồng, tuy rằng nàng không mở ra nhưng cũng biết là vũ kỹ loại nào, hệ gì.



Lục Thiếu Du cũng cảm giác được đẳng cấp của vũ kỹ này, mặc dù là Hoàng cấp sơ giai, thế nhưng tuyệt đối là bảo vật. Trong Lục gia, vũ kỹ mạnh nhất dường như cũng chỉ là Hoàng cấp mà thôi.



Cố gắng đè nén sự kinh hỉ, Lục Thiếu Du tiếp tục mở hộp gấm thứ hai, một cỗ lam sắc quang mang chói mắt phát ra, trong nháy mắt hắn có thể cảm giác được một cỗ năng lượng không thua gì hộp gấm thứ nhất cả.



- Là vũ kỹ Thủy hệ.



Lục Thiếu Du sợ hãi than một tiếng. Trong hộp gấm cũng giống như trước có một ngọc giản, từ khí tức mà phán đoán, tuyệt đối cũng không kém hỏa hệ vũ kỹ, cũng là vũ kỹ Hoàng cấp sơ giai.



- Lại là vũ kỹ, cũng là Hoàng cấp.



Lam Linh nhìn Lục Thiếu Du đang ngồi đó kinh ngạc nói. Nàng cũng tự mình mở hộp gấm thứ ba, một cỗ năng lượng khổng lồ xuất hiện. Bên trong hộp gấm một viên cầu màu đất xuất hiện, nhỏ như nắm tay trẻ con, bị thổ sắc quang mang bao quanh.



Một cỗ năng lượng cuồng bạo được khuếch tán từ viên cầu nhỏ bằng nắm tay trẻ con này phát ra, cảm giác năng lượng cuồng bạo này trong lòng Lục Thiếu Du không nhịn được mà ngẩn ra. Thứ năng lượng này thực đáng sợ, chỉ ngồi xem cũng khiến cho tim hắn nhảy dựng.



- Yêu đan tứ giai yêu thú.



Lam Linh nói, một viên Yêu đan tứ giai, cũng có giá trị xa xỉ, đám vũ kỹ Hoàng cấp vừa rồi so với nó quả thực kém hơn không ít. Yêu đan tứ giai a, là thứ so với vũ kỹ Hoàng cấp sơ giai còn khó kiếm hơn.



- Yêu đan.



Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào viên yêu đan trước mắt, yêu đan này có tác dụng rất lớn với hắn. Bản thân hắn có thể trực tiếp lấy năng lượng từ yêu đan ra luyện hóa. Luyện hóa xong, chỗ tốt cực kinh người a.



Hộp gấm thứ tư bị Lục Thiếu Du mở ra, một cỗ quang mang chói mắt tức thì tuôn ra, linh khí ngập tràn, thế nhưng lại mang theo lực lượng cuồng bạo.