Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1260 : Cuối cùng cũng tới rồi (1)

Ngày đăng: 01:55 22/04/20


- Thiếu chủ anh minh.



Hai người cúi đầu nói, vị thiếu chủ này cũng không phải là người bình thường, địa vị bên trong giới cũng hết sức quan trọng.



Bên trong một tiểu viện khá yên tĩnh, ánh đèn nhu hoà, bên trong Thành Cự Giang lúc này, có thể tìm được một chỗ đặt chân như vậy, thật đúng là không phải chuyện dễ dàng gì.



- Dương Quá tiên sinh, nơi này có hơi nhỏ, mặc dù là khách điếm, nhưng thực tế đây là bí điểm liên lạc của Hoàng gia ta ở Thành Cự Giang này, lúc này ở Thành Cự Giang rất đông người, muốn tìm được chỗ tốt hơn quả thật là không thể nào, kính xin Dương Quá tiên sinh chớ trách.



Bên trong thiên phòng của đình viện này, Hoàng Đan nói với Lục Thiếu Du.



Đoàn người cưỡi yêu thú lục giai, rốt cuộc cũng có thể tới Thành Cự Giang kịp lúc, ngày mai sẽ là thời điểm diễn ra trận tranh tài thập đại cường giả của Thành Cự Giang.



- Nơi này rất tốt, làm phiền Hoàng Đan tiểu thư rồi.



Lục Thiếu Du nói.
Trận tranh tài lần này, Lục Thiếu Du cũng vô cùng chờ mong, thân là một người trẻ tuổi, lúc này phải đối mặt với toàn bộ cường giả trẻ tuổi trong đại lúc, Lục Thiếu Du sao có thể không mong chờ cho được, có thể tranh tài một phen cùng toàn bộ cường giả trẻ tuổi trong đại lục, cũng để cho bản thân mình biết, trước mặt anh hào trong thiên hạ, thực lực của mình cuối cùng ở mức nào, chỉ nghĩ thôi cũng đủ khiến máu đang chảy trong huyết quản của Lục Thiếu Du sôi trào rồi.



Lần này dùng thân phận Dương Quá, ngoại trừ những tính toán lúc trước của Lục Thiếu Du ra, quan trọng nhất chính là thân phận kia của mình bị quá nhiều trói buộc, nếu như dùng thân phận Dương Quá thì chắc là có thể thoải mái mà đánh một trận rồi.



Bắt đầu từ lúc Lục Thiếu Du tiến nhập vào trong điều tức thì một đêm này, bên trong Thành Cự Giang không biết có bao nhiêu người cũng đang khẩn trương ngồi điều tức, kích động luyện tập, cả đám ma quyền sát chưởng, chờ mong tới trận giao đấu ngày mai, mong muốn được dương danh thiên hạ, cơ hội này chỉ có một lần mà thôi.



Sáng sớm hôm sau, sắc trời vừa hừng sáng thì bên trong Thành Cự Giang, trên đường đều là sương sớm lãng đảng, chứng tỏ khí trời hôm nay không tệ.



Mặc dù đã bước vào đầu đông, nhưng khí trời hôm nay quả thật không tồi, thi thoảng có gió sớm thổi qua, thổi sương sớm tan theo trong gió, khiến cho người ta cảm thấy tinh thần sảng khoái.



Hôm nay trong Thành Cự Giang, chính là ngày bắt đầu trận tranh tài thập đại cường giả do Thiên Địa Các tổ chức, đối với Thiên Địa Các, có lẽ rất nhiều người đều sẽ cảm thấy rất lạ lẫm, bất quá chuyện này cũng không ảnh hưởng gì tới sự nhiệt tình của tất cả mọi người trên đại lục dành cho nó, cho nên mọi người đều vô cùng chờ mong, khi trời vừa mới hửng sáng thì bên trong Thành Cự Giang, đám người đông nghịt đã bắt đầu qua lại tấp nập, trận tranh tài hôm nay, chỉ có đảo Bình Nham ở phía tây của Thành Cự Giang mới có thể dung nạp được lượng người khổng lồ như vậy, ở bên trong Thành Cự Giang thì sợ là không có bất kỳ quảng trường nào có thể chứa được hơn ngàn vạn người tới từ khắp nơi trên đại lục vây xem thế này được.



Đảo Bình Nham chính là một quần đảo nhỏ nằm ở trên con sông lớn bên cạnh Thành Cự Giang, hòn đảo lớn nhất trong số đó chính là Đảo Bình Nham này, hòn đảo này tứ bình bát trực, cứ như được người ta dùng kiếm cắt thành vậy, diện tích ước chừng phải hơn năm vạn thước, ở xung quanh của nó thì có vô số đảo nhỏ, có thể để cho người khác đứng xem, trận tranh tài thập đại cường giả ba mươi năm trước chính là tổ chức ở chỗ này.