Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1310 : Lục Vô Song và Nguyên Nhược Lan

Ngày đăng: 01:55 22/04/20


Còn Đạm Đài Tuyết Vi lảo đảo lui về phía sau một bước mới ổn định được thân hình, thế nhưng lại không có vẻ gì là có trở ngại. Tu vi Linh Vương nhị trọng của nàng đã được phóng thích. Khí tức hùng hậu tràn ra, cỗ khí tức này khiến cho Vân Hồng Lăng có cảm giác áp lực.



Lúc này, ánh mắt không ít người nhìn chăm chú vào Đạm Đài Tuyết Vi, tu vi Linh Vương nhị trọng, bằng chừng ấy tuổi của nàng hiện tại, quả thực là bất phàm.



Đám người của Thiên Vân đảo lúc này cũng mỉm cười, trong đám người trẻ tuổi có thể tới tình trạng này, sợ rằng cả đại lục cũng không có mấy người.



- Đi.



Vân Hồng Lăng đột nhiên khẽ kêu lên một tiếng, một đạo thủ ấn quỷ dị biến hóa. Trong tay nàng lập tức có một cỗ quang mang màu trắng được đánh ra. Cỗ năng lượng quỷ dị này nhanh chóng khuếch tán trong không gian.



Cỗ quang mang này nhanh như thiểm điện bắn về phía trước, tiếp theo trong nháy mắt hóa thành một cung điện màu trắng hơn trăm thước. Một cỗ khí tức chấn tâm động phách bắt đầu lan tràn ra chung quanh. Lúc này cả không trung cũng run lên.



- Hồn Linh khí Địa cấp.



Cung điện màu trắng này xuất hiện, lập tức trên đài cao có tiếng nghị luận vang lên. Thân là vũ giả, thế nhưng không ngờ lại thúc dục ra một kiện Hồn Linh khí Địa cấp, quả thực khiến cho người khác nghĩ không ra.



Bất quá, lúc này sắc mặt Đạm Đài Tuyết Vi lại trầm xuống, nhìn Hồn Linh khí bằng cung điện này, thân thể này đột nhiên như quỷ mị nhanh chóng lùi lại.



Thủ ấn trong tay Vân Hồng Lăng lại một lần nữa biến đổi, cung điện màu trắng kia tiếp tục mở rộng. Thế nhưng sắc mặt Vân Hồng Lăng lúc này càng thêm trắng bệch. Dường như để thúc dục cung điện màu trắng này cũng khiến nàng tiêu hao khổng lồ.



Vào lúc Đạm Đài Tuyết Vi đang liên tục lui lại, cung điện màu trắng khổng lồ kia lập tức ầm ầm từ trên không trung đáp xuống. Một cỗ khí tức linh hồn mạnh mẽ khiến cho một ít cường giả phía xa cũng phải động dung.



Đạm Đài Tuyết Vi tuy rằng đã nhanh chóng lùi lại, thế nhưng vẫn chậm một bước, nàng lập tức bị cung điện màu trắng kia bao phủ bên trong. Thân thể bị nhốt vào bên trong cung điện. Cảnh này khiến cho ánh mắt đám người Thiên Vân đảo khẽ đổi, có người đã có chút lo lắng.
Vân Hồng Lăng nói với Lục Vô Song.



- Muội chữa thương đi, ta sẽ cẩn thận.



Lục Vô Song khẽ cười một tiếng, lục mang dưới chân lóe lên, thân thể xinh đẹp nhảy lên không trung rồi đáp xuống dưới.



Lục Vô Song lên đài, đôi mắt xinh đẹp trầm xuống, ánh mắt đảo qua mọi người, cuối cùng nhìn vào Nguyên Nhược Lan rồi nói:



- Lục Vô Song của Vân Dương Tông xin Nguyên Nhược Lan tiểu thư của Thiên Kiếm môn chỉ giáo.



Thanh âm Lục Vô Song vừa dứt lập tức trên đài cao có không ít tiếng xôn xao vang lên. Lúc này ngay cả Lục Thiếu Du cũng nhướng mày. Thực lực của Nguyên Nhược Lan tuyệt đối cường hãn, Lục Vô Song chủ động lựa chọn Nguyên Nhược Lan, sợ rằng cơ hội thắng của nàng quá nhỏ bé.



- Nguyên Nhược Lan Thiên Kiếm môn phụng bồi.



Thân hình xinh đẹp của Nguyên Nhược Lan lóe lên, rồi xuất hiện trên quảng trường. Chân khí trên người tràn ra, khí tức mạnh mẽ bắt đầu lan tràn. Từ cỗ khí tức này có thể thấy đó là Vũ Vương nhất trọng. Tiếp theo đó bàn tay trắng nõn của nàng run lên, trường kiếm tùy thân được lấy ra. Cổ tay vung lên, một cỗ kình phong mạnh mẽ dưới chân đem đám bụi phía dưới thổi về bốn phía.



- Nguyên Nhược Làn này là Vũ Vương nhất trọng, lại là vũ giả tứ hệ, sợ rằng Lục Vô Song của Vân Dương Tông lần này phải bại rồi.



- Vũ giả tứ hệ thiên phú hơn người, Lục Vô Song chỉ là Vũ Suất cửu trọng mà thôi, quả thực khó là đối thủ của Nguyên Nhược Lan.



Từng tiếng nghị luận nhỏ giọng từ bốn phía vang lên, tất cả đều không coi trọng Lục Vô Song, mà ngay cả cường giả trên đài cao lúc này cũng không có mấy người cảm thấy Lục Vô Song có cơ hội.