Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 135 : Gặp ám toán (2)
Ngày đăng: 01:40 22/04/20
Kỳ thực Lục Thiếu Du lúc này đột phá cũng không có bất trắc. Sau khi luyện hóa đám thực khí kia cũng đã đạt tới Vũ sĩ lục trọng đỉnh phong, hôm nay lại luyện hóa Thực dương đan, đột phá cũng là chuyện bình thường.
Quang mang trên người Lục Thiếu Du càng ngày càng đậm. Vào lúc này, bên trong đan điền của Lục Thiếu Du, chân khí, kinh mạch cũng tràn đầy năng lượng. Kinh mạch bành trướng, đau đớn bắt đầu xuất hiện.
- Tụ cho ta.
Lục Thiếu Du quát lên, tay không ngừng tạo thủ ấn.
Phanh...
Trong đan điền truyền đến một tiếng trầm đục, đồng thời trong thiên địa dường như có một lực lượng vô hình bị Lục Thiếu Du hút vào thân thể qua lỗ chân lông.
Khí thế trên người Lục Thiếu Du tiếp tục được kéo lên, so với lúc trước còn mạnh hơn gấp bội.
Cứ như thế cho tới sáng sớm, ánh sáng thứ nhất xuyên qua khe lá cũng là lúc Lục Thiếu Du đình chỉ việc tu luyện. Hắn khẽ thở ra một ngụm trọc khí. Lúc này khí thế của hắn đã hoàn toàn khác so với ngày hôm qua.
Cảm giác được năng lượng Thực dương đan trong cơ thể đã tiêu hao phân nửa hắn không khỏi có chút đau xót. Một viên Thực dương đan có giá trị mấy nghìn kim tệ. Nếu như toàn dùng đan dược mà đột phá thì quả thực là đốt tiền rồi.
- Tiếp tục tu luyện Nộ hải cuồng khiếu thôi.
Lục Thiếu Du đứng dậy, vỗ áo bào trên người, lập tức có một đạo thiểm điện rơi vào trên vai hắn.
- Ồ? Ngươi hết tức giận rồi sao?
Lục Thiếu Du vuốt ve Tiểu Long, cười cười nói.
Phì Phì...
- Hai mươi trượng, bất ngờ đánh chết tiểu tử này hẳn không thành vấn đề.
Lúc này hán tử gầy gò đã đi tới phía sau cách hăn chừng hai mươi trượng, ẩn thân ở dưới một khối dá lớn. Hán tử này nghĩ, đối phương chỉ có tu vi Vũ sĩ mà thôi, bản thân hắn một kích đánh lén, nếu như thành công cũng có chín thành đánh chết đối phương.
Sau khi quyết định, ánh mắt hán tử trở nên âm tàm, thân thể lặng yên không chút tiếng động đột nhiên như một cái bóng bắn về phía sau Lục Thiếu Du, đâm thẳng về phía trái tim Lục Thiếu Du.
Chỉ cần một trượng nữa là đánh tới người Lục Thiếu Du. Lúc này Lục Thiếu Du đã sớm có chuẩn bị bố trí hộ thân cương trí, miệng khẽ nở một nụ cười. Đại hán gầy gò nhìn thấy Lục Thiếu Du cười mà không biết vì sao, chỉ là hắn cảm giác có chút nguy hiểm, trường kiếm càng nhanh hơn vài phần, mũi kiếm nhanh chóng đâm về phía Lục Thiếu Du.
- Trả thù a. Vậy thì bắt đầu từ ngươi. Ta cũng thử một chút phân lượng của Nộ hải cuồng khiếu a.
Trong sát na đó, Lục Thiếu Du ổn định thân thể, thủ ấn trong tay không ngừng biến đổi.
- Nộ hải cuồng khiếu.
Lục Thiếu Du quát lên một tiếng, quang mang quanh thân tức thì biến thành lam sắc, một cỗ lực lượng cuồng bạo khuếch tán ra bốn phía.
Tiếng quát vừa chấm dứt thì hắn khẽ quát tay, thủ ấn trong tay nhanh chóng tiến về phía trước. Chu vi không gian chung quanh tức thì có vô số năng lượng thủy hệ tụ tập lại bằng một tốc độ kinh người, nhanh chóng hướng về phía trước người Lục Thiếu Du, tụ tập tạo thành một màn mưa trước mặt hắn, có vẻ vô cùng quỷ dị.
Lúc này mũi kiếm của hán tử kia cũng đã đâm thẳng đến, thế nhưng khi mũi kiếm chạm vào màn mưa lại thủy chung không thể tiến thêm một tấc, dường như bị thứ nào đó giữ lại.
Mà vào lúc này, sắc mặt tam đầu mục cũng chuyển thành kinh hãi. Rõ ràng đối phương chỉ có tu vi Vũ sĩ, thế nhưng thực lực không ngờ lại kinh khủng như vậy. Mà thứ khiến cho hắn chân chính kinh hãi chính là lúc ở trong vực sâu, rõ ràng hắn thấy đối phương là Vũ giả hỏa hệ, thế nhưng lúc này lại thi triển Vũ kỹ thủy hệ.
- Ngươi, ngươi là Vũ giả song hệ.
Hán tử gầy gò kinh hãi hét lên một tiếng. Một kích không thành công khiến cho hắn muốn rút kiếm lại, thế nhưng sắc mặt hắn nhanh chóng đại biến.