Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1428 : Lần thứ hai đánh một trận (2)

Ngày đăng: 01:57 22/04/20


Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư lúc này có mấy đạo thân ảnh. Người đứng phía trước chắp tay đứng im, y phục màu xanh, ánh mắt kiên nghị, khóe miệng luôn treo nụ cười tà dị. Phía sau lưng người này có ba nữ tử tuyệt sắc và một tiểu đồng tóc vàng. Còn có một thanh niên anh tuấn, mặt khác còn có một nam tử trung niên, một mỹ phụ trung niên ăn mặc giản dị.



Sưu.



Hai cánh Thiên Sí Tuyết Sư rung lên tạo ra một cơn gió mạnh trên bầu trời rồi lập tức xoay quanh trong tầng trời thấp.



- Thiên Sí Tuyết Sư lục giai a.



Có tọa kỵ như vậy khiến cho những đệ tử khác ao ước không ngớt.



Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, nam tử áo xanh kia nhảy xuống. Thân thể từ từ hạ xuống, quanh thân vô hình trung có một cỗ khí lưu bài xích không khí. Chỉ lắc mình một cái đã trực tiếp đáp xuống trung tâm sân rộng. Ngay cả một chút không khí cũng không rung động. Thân thể đáp xuống đất, vừa vặn đứng ở giữa ba người Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt.



- Hắn hình như thay đổi không ít, thành thục hơn nhiều.



Trong đoàn người, nhìn đạo thân ảnh quen thuộc mà xa lạ kia, Dương Diệu lẩm bẩm nói.



- Ra mắt sư phụ.



Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Trung đi tới trước mặt Vũ trưởng lão rồi hành lễ.



- Ta đã sớm nói qua trục xuất ngươi ra khỏi sư môn rồi, bằng không bối phận sẽ rối loạn. Dù sao đi nữa ngươi cũng là cha của đồ đệ ta a.



Vũ trưởng lão liếc mắt nhìn Lục Trung rồi cười hắc hắc đi tới trước mặt La Lan thị nói:



- La Lan muội tử, ngày mai ta thành hôn, muội nhất định phải đến sớm một chút.



- Chúc mừng Vũ trưởng lão.



La Lan thị mỉm cười nói.



- Mẫu thân, người ngồi đi, con vừa tìm cho người một cái ghế.



Dương Quá cũng không biết từ nơi nào tìm được một cái ghế, lập tức đặt bên cạnh La Lan thị.
- Nực cười, ngươi đã là người đứng đầu thập đại cường giả. Lẽ nào còn muốn một mình đấu với chúng ta sao? Vậy thì chúng ta chỉ có nước chờ bị ngươi chà đạp. Chúng ta đã thương lượng qua rồi, ba người chúng ta liên thủ chiến với một mình ngươi.



Phi Ưng Lăng Phong khẽ nói, khí chất lạnh nhạt kia khiến cho không ít nữ đệ tử chung quanh bị si mê.



- Hắc hắc, ba người các ngươi liên thủ thì ta cũng có thể chà đạp các ngươi.



Lục Thiếu Du cười hắc hắc, khóe miệng có chút tiếu ý nhàn nhạt nói:



- Thế nhưng nếu như các ngươi đầu hàng thì ta có thể hạ thủ nhẹ một chút.



- Nếu như ngươi không dùng toàn lực thì chính là khinh thường chúng ta. Dù sao đi nữa hôm nay chúng ta cũng không định sẽ thắng ngươi. Thế nhưng ngươi muốn thắng cũng không dễ như vậy đâu.



Phách Đao Long Tam nói.



- Chính là các ngươi nói đấy nhé. Ta không khách khí nữa.



Lục Thiếu Du xoa tay. Đánh ba tên này một chầu cũng là chuyện không tồi.



- Hóa ra ba vị sư huynh cùng chiến với Lục Thiếu Du một trận a.



- Ba đánh một, không biết Lục Thiếu Du có thể chống lại hay không?



- Ba người đều là cường giả, Lục Thiếu Du này thật là ngông cuồng.



Trong đám đệ tử mới có không ít người nghị luận.



- Ngươi không khách khí thì sao nào. Dù sao đi nữa hôm nay ta cũng không khách khí với ngươi.



Phi Ưng Lăng Phong, Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, Phách Đao Long Tam nhìn nhau, dường như đã đạt được một loại ăn ý. Nói xong, y phục trên người Phi Ưng Lăng Phong không gió tự tung bay, gợn sóng trong không gian bằng mắt thường cũng có thể thấy được đã bắt đầu xuất hiện. Trên người hai người Long Tam và Khuất Đao Tuyệt cũng có một cỗ khí tức ba động, vô hình trung bắn về phía Lục Thiếu Du.



Lục Thiếu Du thu hồi tiếu ý, đối mặt với ba người này tuy rằng Lục Thiếu Du không có áp lực. Thế nhưng cảm nhận cỗ khí thế kia, chiến ý trong người Lục Thiếu Du cũng khuếch tán ra. Đây là chiến ý thuần túy, chiến ý không nhiễm một chút nhân tố nào khác.