Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 1446 : Lão tông chủ xuất hiện
Ngày đăng: 01:57 22/04/20
Phanh Phanh.
Ngay trong lúc đó, quanh người Mông Kỳ San tức thì bị một mảnh quang mang thuộc tính phong màu trắng bao phủ. Người kia nắm chặt tay một cái, toàn bộ thân thể Mông Kỳ San vang lên tiếng phanh một cái, tức thì háo thành vô số mảnh nhỏ. Cả thân thể trực tiếp biến thành mảnh nhỏ, ngay cả máu cũng không lưu lại.
Linh Vương cửu trọng không ngờ lại đơn giản bị đánh chết như vậy. Cảnh tượng này khiến cho mọi người líu lưỡi. Loại thực lực này mới thực sự là kinh khủng. Dùng thực lực Linh Vương cửu trọng của Mông Kỳ San kia không ngờ hoàn toàn không có lực chống lại. Hồn anh cũng vô pháp chạy ra khỏi cơ thể.
Lục Thiếu Du cũng cực kỳ kinh hãi. Nếu như đối phương muốn đối phó với hắn mà nói, hắn liệu có sức phản kháng hay không?
Nhìn về phía trước, đây là một lão giả mặc trường sam màu trắng, ánh mắt thâm thúy giống như hắc động. Tuổi chừng thất tuần, tóc đen như mực. Quanh thân lúc nào cũng như có gió nhẹ thổi qua khiến cho mọi người có cảm giác thoải mái. Dáng dấp kia khiến cho người ta liếc mắt một lần rồi ngay lập tức quên đi. Rõ ràng là xuất hiện trước mặt thế nhưng cũng không khiến cho người ta chú ý, có một loại cảm giác như ẩn như hiện.
- Ra mắt lão tông chủ.
Tất cả các trưởng lão Vân Dương Tông sau khi khiếp sợ qua đi lập tức hành lễ. Mỗi người đều vô cùng cung kính không gì sánh được.
- Đệ tử ra mắt sư phụ.
- Ra mắt phụ thân.
Vũ Ngọc Tiền, Vân Khiếu Thiên hành lễ. Vẻ mặt vô cùng cung kính. Người vừa mới xuất hiện không phải là ai khác mà chính là tông chủ tiền nhiệm của Vân Dương Tông khi trước - Vân Phi Hồng.
- Ra mắt thái thượng trưởng lão.
Chúng đệ tử Vân Dương Tông hành lễ, vẻ mặt cung kính.
- Tất cả đứng lên đi.
Hôn lễ cuối cùng không ngờ lại biến thành như vậy, cũng coi như là đủ náo nhiệt. Cũng may Vũ Ngọc Tiền trưởng lão và Tạ trưởng lão đã hành lễ xong.
Bắt được Triệu Vô Cực, Mông Kỳ San bị đánh chết, Lục Thiếu Du hỏi thăm thương thế trên người mọi người. Mẫu thân hắn cũng không đáng ngại. Chỉ là thương thế phụ thân Lục Trung rất nặng, thương thế của Dương Quá cũng không nhẹ. Thế nhưng so với Lục Trung vẫn tốt hơn một ít, cũng không có bao nhiêu trở ngại.
Mà Lục Thiếu Du tuy rằng bản thân có chút thương thế nhỏ, cũng không nhẹ thế nhưng chung quy cũng không nghiêm trọng lắm, chỉ cần điều tức vài ngày là ổn. Trên người hoàn toàn không có gì đáng ngại, chân khí trong cơ thể chỉ có chút hỗn loạn mà thôi.
- Lão đại, xử lý lão cẩu này như thế nào?
Tiểu Long thu nhỏ bản thể trừng mắt nhìn Triệu Vô Cực. Trong đôi mắt nhỏ tràn ngập hàn ý.
Mông Kỳ San đã bị đánh chết, sắc mặt Triệu Vô Cực cực kỳ hoảng hốt, trong mắt hiện lên sự kinh khủng. Hắn thật không ngờ bản thân mình lại có một ngày như vậy.
- Ca ca, giao cho muội đi. Muội sẽ khiến hắn sống không được mà chết cũng không xong.
Lục Tâm Đồng tiến lên phía trước rồi lạnh nhạt nói. Trong ánh mắt hiện lên hàn ý ngập trời.
- Giữ lại mạng của hắn, cái mạng này đối với ta có chút tác dụng.
Lục Thiếu Du khẽ nói rồi lập tức đem Triệu Vô Cực trong tay giao cho Lục Tâm Đồng. Thủ đoạn dằn vặn của Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh vô cùng đáng sợ, Lục Thiếu Du cũng biết thủ đoạn của Lục Tâm Đồng so với Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh còn kinh khủng hơn nhiều. Chỉ sợ Triệu Vô Cực sợ chết khiếp mà thôi.
- Ca ca yên tâm đi, hắn không chết được đâu.
Lục Tâm Đồng nói, trong tay đánh ra mấy đạo thủ ấn, đồng thời quanh người có một cỗ khói độc tràn ra. Trên cánh tay lập tức xuất hiện mấy đầu ấu trùng nhỏ như máu, ấu trùng này vừa giống rết lại giống kiến. Mấy đầu ấu trùng này liên tục nhúc nhích trên tay Lục Tâm Đồng, nhìn qua vô cùng kinh khủng. Trong nháy mắt Lục Tâm Đồng đem mấy đầu ấu trùng này đánh vào trên người Triệu Vô Cực.