Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 156 : Đan dược ngũ phẩm (1)
Ngày đăng: 01:40 22/04/20
Thôi Hồn Độc Suất lạnh lùng nói:
– Ta không có kim tệ, đây là tăng linh đan, đan dược tứ phẩm đủ đổi năm gốc Long Tu Thảo. Mau tìm Long Tu Thảo về, nếu không ngươi đừng mong lấy được thuốc giải.
Lục Thiếu Du nhận lấy tăng linh đan:
– Biết.
Lòng Lục Thiếu Du mừng như điên. Đây là tăng linh đan, thứ tốt. Trong ngọc giản của Nam thúc có giới thiệu, mặc dù tăng linh đan là đan dược sơ giai tứ phẩm nhưng có tác dụng tăng mạnh linh lực và linh hồn. Quan trọng hơn tăng linh đan là vật cần dùng để Linh Giả đột phá Linh Phách, giá trị trên mười vạn kim tệ.
Lục Thiếu Du cầm tăng linh đan đi ra sơn động, dạo một vòng rồi rời khỏi sơn cốc, trèo lên mấy đỉnh núi, ngồi trên cái cây cao trong rừng rậm.
Trong lòng Lục Thiếu Du rất mâu thuẫn, không biết Nam thúc có thể giải độc trên người hắn không. Nếu Nam thúc giải được Phệ Huyết Hóa Cốt đan thì bây giờ Lục Thiếu Du về Trấn Thanh Vân còn kịp, không cần chịu Thôi Hồn Độc Suất khống chế. Nhưng nếu Nam thúc không giải độc được thì Lục Thiếu Du tiêu đời.
Tiểu Long đang ngủ say đột phá, không biết nó có thể giải độc được không, Lục Thiếu Du không dám mạo hiểm, mạng nhỏ của mình đương nhiên phải đau lòng.
Thôi, xui xẻo thì đành chịu. Lục Thiếu Du than thở, hắn không trở về ngay. Mang tiếng đi tìm Long Tu Thảo nếu Lục Thiếu Du về quá nhanh sẽ khiến Thôi Hồn Độc Suất nghi ngờ, hắn chờ thêm một, hai ngày rồi về.
Lục Thiếu Du nhảy người lên biến mất tại chỗ. Vừa lúc hắn đi ra ngoài rèn luyện một phen, vết thương đã lành gần hết.
Trong một rừng cây rậm rạp, cây cối to lớn bao phủ không gian. Trong rừng cây, một co ngấu to ba hước dang nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm. Con gấu màu trắng tinh không lẫn sắc khác, mắt như chuông đồng, toát ra khí thế khủng bố.
– Yêu thú hậu kỳ nhị giai.
Lục Thiếu Du cảm giác hơi thở từ người con gấu đã đến trình độ yêu thú hậu kỳ nhị giai, Vũ Sư nhất trọng cũng khó làm gì nó, đây là một loại Thổ Chi Yêu Hùng, da dày thịt béo, phòng ngự cực mạnh, rất khó đối phó.
Thổ Chi Yêu Hùng phát ra tiếng gầm đáng sợ:
– Grao!!!
Thân hình to lớn giẫm nền đất vọt lên, chi trước vỗ vào người Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du đi về sơn động trong sơn cốc, hắn thấy Thôi Hồn Độc Suất đang điều tức, mặt trắng bệch, hơi thở tốt hơn một chút, vết thương trên vai đã kết già.
Cảm giác Lục Thiếu Du trở về, lão nhân áo đen mở mắt ra hỏi dồn:
– Tìm thấy Long Tu Thảo chưa?
Dường như Long Tu Thảo giúp ích rất lớn cho Thôi Hồn Độc Suất.
Lục Thiếu Du lấy ra Long Tu Thảo bình thường sẵn đưa cho Thôi Hồn Độc Suất:
– Đã đổi được.
Long Tu Thảo cao khoảng nửa thước, tỏa mùi thuốc đậm đặc. Chín miếng lá như râu, thân cỏ cong nên được gọi là Long Tu Thảo. Long Tu Thảo có tác dụng lớn trong việc giải độc, tăng mạnh linh khí, củng cố tinh thần nên giá trí rất cao.
Lão nhân áo đen mừng rỡ, sau đó nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm, nói:
– Ta sắp luyện chế đan dược, ngươi yên phận chút, không được quấy rầy ta.
Lục Thiếu Du lùi vào góc hang:
– Mời tự nhiên.
Lục Thiếu Du hào hứng nhìn Thôi Hồn Độc Suất luyện chế đan dược thế nào.
Thôi Hồn Độc Suất móc một dược đỉnh ra khỏi trữ vật giới chỉ:
Đinh!
Lục Thiếu Du sớm chú ý trữ vật giới chỉ trên tay Thôi Hồn Độc Suất, người có trữ vật giới chỉ tất nhiên địa vị không thấp.