Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 1591 : Cường giả chiến đấu (1)
Ngày đăng: 01:59 22/04/20
Lục Thiếu Du nhìn thân ảnh xinh đẹp vừa mới từ trong gợn sóng bước ra. Trong lòng vô cùng kinh hãi. Người có thể làm được bước này tuyệt đối có tu vi kinh khủng. Mà nhìn thân ảnh xinh đẹp này, Lục Thiếu Du lập tức có chút ngạc nhiên.
Lục Thiếu Du không phải là chưa từng gặp nữ nhân đẹp. Thế nhưng nữ nhân này dường như so với tất cả nữ nhân Lục Thiếu Du đã từng gặp còn đẹp hơn mọt chút. Đây là một thân ảnh yểu điệu tới cực hạn, y phục trắng như tuyết, mái tóc đen sau đầu khẽ phiêu động giống như là tiên tử không nhiễm khói lửa nhân gian. Khuôn mặt kia tinh xảo tới cực điểm, lại tuyệt mỹ giống như khiến cho ngay cả thiên địa cũng động lòng. Trên khuôn mặt tao nhã kia hiện lên sự quyến rũ nhàn nhạt, thế nhưng lại cao quý vô song. Đôi mắt như nước dường như có thể nhìn thấu tất cả. Khóe miệng mang theo nụ cười giống như hoa nở khiến cho người khác cảm thấy thoải mái.
Trong chớp mắt này hầu như Lục Thiếu Du đã nhận định người này là Bạch Linh, thế nhưng đây không phải là Bạch Linh. Y phục trên người cũng trắng như tuyết giống nàng, đều là nữ tử tuyệt mỹ, thế nhưng khí chất của Bạch Linh là lạnh lùng, yêu mị, phong tình vạn chủng, quyến rũ động lòng người, lạnh lùng uy nghiêm hội tụ trên người của nàng.
Mà nữ tử cao quý này cũng mang theo vẻ quyến rũ giống như tiên tử không nhiễm khói lửa nhân gian. Đẹp đến nỗi khiến cho người ta nhìn vào có cảm giác mờ ảo. Có thể nói hai người đều đẹp tới mức không phân cao thấp. Thế nhưng khí chất lại hoàn toàn khác biệt.
- Ngươi là ai?
Nhìn nữ tử đột nhiên xuất hiện này, nam tử trung niên kia dường như cảm nhận được cái gì đó, ánh mắt trở nên cực kỳ ngưng trọng.
Hai người Lăng Thanh Tuyền, Không Linh Vương nhìn nữ tử tuyệt mỹ này, dường như chỉ cần liếc mắt cũng khiến cho hai người có một loại xao động muốn phủ phục xuống.
- Ta là ai không quan trọng, quan trọng là người này ta sẽ mang đi.
Nữ tử tuyệt mỹ nhìn nam tử trung niên nói.
Khi linh lực ba động khắp bầu trời bạo phát rồi từ bốn phương tám hướng hội tụ tới. Lục Thiếu Du có cảm giác mình hít thở không thông, thân thể đột nhiên bị một cỗ áp lực đè nặng giống như muốn nghiền nát hắn vậy.
Nữ tử tuyệt mỹ nhíu mày, cánh tay vung lên, một đạo quang mang vô hình từ trong người tràn ra sau đó đem Lục Thiếu Du bao phủ vào bên trong. Áp lực chung quanh người Lục Thiếu Du lần nữa biến mất.
Y phục trên người nữ tử tuyệt mỹ tung bay, thân thể lơ lửng trên bầu trời, ánh mắt bình thản nhìn linh lực tràn ngập không trung trước mặt. Cỗ linh lực ba động kinh khủng kia một khi lan tới phạm vi mấy chục thước quanh người nàng lập tức tự động bị nghiền nát rồi biến mất trong không trung.
Nhìn cảnh tượng này, mặc kệ là Lục Thiếu Du hay Lăng Thanh Tuyền, Không Linh Vương đều vô cùng kinh hãi trong lòng. Hai vị siêu cấp cường giả xuất thủ quả thực quá kinh khủng. Nếu như bảo ba người nhúng tay vào trận chiến giữa bọn họ, sợ rằng bọn họ cũng không có dũng khí làm vậy.
- Ngưng tụ.
Giờ phút này sắc mặt nam tử trung niên kia cũng cực kỳ ngưng trọng. Thủ ấn biến ảo, trong miệng vang lên một tiếng quát chói tai, thanh âm vừa dứt, linh lực ba động tràn ngập thiên địa kia lập tức run rẩy, không ngừng ba động, rít gào giống như biển gầm. Tiếng cạch cạch không ngừng vang lên, trong chớp mắt một đầu cự mãng màu trắng lớn nghìn thước xuất hiện trong không gian.
Thân thể đầu cự mãng màu trắng cuồn cuộn giống như vật còn sống, cỗ năng lượng ngập trời từ trên thân thể tràn ra trực tiếp khiến cho không gian chung quanh xuất hiện từng cái khe, uy áp kinh người khiến cho Lục Thiếu Du chỉ nhìn thôi mà cũng cảm thấy tim đập nhanh hơn vài phần.
Cự mãng thành hình, sắc mặt nam tử trung niên trầm xuống, một cỗ linh lực bàng bạc rót vào bên trong cự mãng. Uy áp trên người đầu cự mãng kia nhanh chóng lan tràn ra. Trong giây lát, cỗ năng lượng ẩn chứa bên trong càng lúc càng kinh khủng.