Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 1638 : Vô cùng hung hăng càn quấy
Ngày đăng: 02:00 22/04/20
- Ta liều mạng với ngươi!
Hốt Linh Vương lộ vẻ sợ hãi, cắn răng kết xuất thủ ấn, trong mi tâm hiện ra một đạo bạch quang, Linh hồn lực bao trùm khắp không gian, một đạo công kích kiếm hình xuất hiện, phá không đánh thẳng về hướng ấn đường của Lục Thiếu Du.
Mà lúc này Hốt Linh Vương còn chưa biết nếu Lục Thiếu Du không lưu thủ, bị một chiêu Liệt Không Cửu Kích làm sao còn lưu được mạng sống.
- Linh hồn công kích sao!
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, Linh hồn công kích của Linh Vương bát trọng dù là Vũ Vương cửu trọng cũng phải kiêng kỵ, mình nhất định phải lưu ý.
Xuy!
Nhìn thấy Lục Thiếu Du cũng không tránh né hay ngăn cản, Linh hồn công kích của mình xuyên vào ấn đường của Lục Thiếu Du, Hốt Linh Vương nở nụ cười lạnh, chẳng lẽ còn có người không sợ Linh hồn công kích hay sao, Lục Thiếu Du thật quá càn rỡ, căn bản không biết sự đáng sợ Linh hồn công kích của Linh Vương bát trọng.
Nhưng chỉ nháy mắt nụ cười trên mặt hắn biến mất, bởi vì thân ảnh Lục Thiếu Du đã đi tới trước người hắn, thậm chí không hề có chút ảnh hưởng nào.
- Linh Vương bát trọng, ngươi còn xa xa chưa đủ!
Thanh âm Lục Thiếu Du rơi xuống, lập tức đánh ra cấm chế.
Xuy!
Hốt Linh Vương toàn lực thối lui, Linh lực bao trùm, nhưng trong nháy mắt hoàng mang không gian tràn tới, Linh lực trong cơ thể hắn nhất thời như ngừng lại, thân ảnh khó thể di chuyển.
Hưu...
Cấm chế rơi xuống, trong ánh mắt hoảng sợ của Hốt Linh Vương, thân ảnh kinh khủng kia đã đi tới bên cạnh hắn.
- Các ngươi lại chậm một bước rồi!
Lục Thiếu Du bắt lấy Hốt Linh Vương nhìn qua Âm Hồn Vương cùng Cự Sơn Vương vừa lao tới, lăng không đứng thẳng, vẻ mặt lộ ý cười hài hước.
- Lục Thiếu Du, ta thề, nếu không đem ngươi bầm thây vạn đoạn thề không làm người!
Nhìn thấy Lục Thiếu Du lại bắt được Hốt Linh Vương, Âm Hồn Vương nổi giận, ánh mắt đỏ đậm xen lẫn sát khí ngập trời, luôn bị đối phương châm chọc như thế, nhưng tốc độ của mình lại không bằng người, hắn cũng không còn cách nào, cơn giận của hắn đã bùng nổ.
- Hôm nay ngươi vốn không thể làm người!
Hào quang chói mắt lan tràn, không gian dao động gãy vỡ, năng lượng kinh người xé rách cả không gian muốn vỡ nát.
Hưu hưu!
Chỉ nháy mắt đao mang đột nhiên phát ra, bổ vỡ chưởng ấn, bổ ra khe không gian, nhanh như chớp rơi lên mi tâm Cự Sơn Vương.
- Làm sao có thể, Vũ Vương lục trọng sao có thể mạnh như thế...
Lời của Cự Sơn Vương còn chưa dứt, thân ảnh chia thành hai nửa, mang theo máu tươi rơi xuống.
- Hỗn đản, đi chết đi!
Âm Hồn Vương giận dữ quát to, một đạo Linh lực dải lụa từ sau lưng Lục Thiếu Du đánh tới.
Xuy xuy!
Nháy mắt khi thân ảnh Cự Sơn Vương bị bổ thành hai nửa, hồn anh nhảy ra bỏ chạy.
Sắc mặt Lục Thiếu Du trầm xuống, Huyết Lục lại bổ ra nhanh như chớp, đao mang liền rơi lên hồn anh của Cự Sơn Vương.
- A...
Hồn anh kêu lên một tiếng thảm thiết, lập tức chia thành bốn năm mảnh, hóa thành Linh hồn mảnh nhỏ tiêu tán giữa không trung.
Phanh!
Một tiếng trầm đục vang lên, Linh lực dải lụa đập lên sau lưng Lục Thiếu Du.
Ngay khi mọi người hít sâu một hơi lo lắng, nhưng cảnh tượng trước mắt lại không giống như suy nghĩ của bọn họ, chỉ thấy Lục Thiếu Du không chút ảnh hưởng, Thanh Linh khải giáp chỉ bị lõm vào mà thôi, còn chưa tới nông nỗi bị phá nát.
- Hiện tại chỉ còn lại một mình ngươi!
Lục Thiếu Du đột nhiên quay đầu lại, nhìn Âm Hồn Vương, ngay cả công kích của Tiêu trưởng lão mà hắn cũng có thể đón nhận, lực công kích của Âm Hồn Vương còn không bằng Tiêu trưởng lão, tự nhiên không có vấn đề gì lớn.
Âm Hồn Vương khiếp sợ, không nghĩ tới công kích của mình không tổn thương được Lục Thiếu Du, lực phòng ngự thật sự quá kinh khủng.