Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1642 : Thu hồi thánh quả

Ngày đăng: 02:00 22/04/20


Xuy xuy!



Lục Thiếu Du nhìn phía trước, trong hơn trăm người chỉ có hai mươi mấy người tự phế tu vi rời đi, còn những người khác đang đưa mắt nhìn nhau.



Tâm thần hắn khẽ đông, trong trữ vật giới chỉ bay ra hai đạo lưu quang, hai cỗ khôi lỗi xuất hiện, chính là Khôi Tứ cùng Khôi Ngũ.



- Khôi lỗi thất cấp, trên người Lục Thiếu Du thật không ít bảo vật a...



Lục Thiếu Du thản nhiên phất tay:



- Giết, một tên cũng không để lại!



- Ngao!



- Dạ, chủ nhân!



Khôi Tứ rít gào, Khôi Ngũ Tôn kính đáp, hai cỗ yêu khôi thất cấp đồng thời bay ra, nháy mắt thi triển sát chiêu, từng tiếng kêu thảm thê lương không ngừng vang vọng trên Hỏa đảo.



- Trốn, mọi người chạy mau!



Tuy Khôi Tứ cùng Khôi Ngũ không ngừng chém giết, nhưng vẫn có người thừa cơ bỏ chạy.



- Hống!



Lại có tiếng rít gào vang lên, Thiên Sí Tuyết Sư đã bay lên không, thân hình xoay chuyển, một đạo gió xoáy khổng lồ phun ra.



- Ô ô!



- Hống!



Phi Thiên Ngô Công còn có Quỳ Long Như Hoa đồng thời gia nhập trận chiến, ba đầu yêu thú khổng lồ mang theo khí thế kinh người khiến người chung quanh kinh hãi đảm chiến.



Lạc Kiến Hồng phất tay ý bảo, các trưởng lão Nhật Sát các hiểu ý lập tức dẫn theo chúng đệ tử lao đi.



Oanh oanh oanh!



Trong tiếng nổ vang, chỉ một lát sau toàn bộ đệ tử Thiên Hạp đảo đều bị đánh chết.



Hỏa đảo biến thành một mảnh hỗn độn, máu tươi sái đầy mặt đất, nháy mắt liền bốc hơi chỉ còn lưu lại dấu vết cạn khô.



Lục Thiếu Du nhíu mày, không biết vì sao nhiệt độ trên Hỏa đảo ngày càng cao, càng lúc càng nóng cháy.



- Lục lão đệ, chúc mừng, lại chiếm được một kiện hồn khí địa cấp!
Lần này không lấy được quả nào, Lạc Kiến Hồng cũng cảm thấy bất đắc dĩ.



- Tiểu Long, Tâm Đồng, còn không nhanh tạ ơn Lạc các chủ!



Lục Thiếu Du giả vờ tức giận quát.



- Đa tạ Lạc các chủ, sớm biết quan hệ giữa các chủ cùng lão đại tốt như vậy, ta sẽ không làm như thế.



Tiểu Long khổ sở nói:



- Hiện tại ta gặp phiền toái lớn!



- Lạc lão ca, ta còn một ít chuyện muốn làm, đi trước một bước.



Lục Thiếu Du nói.



- Vậy ta sẽ không lưu Lục lão đệ, hôm nào đi qua phải tới Nhật Sát các ngồi một chút, ở trong Đông Hải có việc gì cần giúp đỡ thì cứ mở miệng.



Lạc Kiến Hồng nói.



- Tới lúc đó cần giúp đỡ, tiểu tử nhất định không khách khí!



Lục Thiếu Du cười nói.



- Hống!



Thiên Sí Tuyết Si rít gào một tiếng, hóa thành bản thể mấy chục thước xoay quanh không trung.



- Lạc lão ca, cáo từ!



Lục Thiếu Du mang theo nhóm người Lục Tâm Đồng đồng thời bắt lấy Vũ Vương thất trọng nhảy lên Thiên Sí Tuyết Sư, lập tức rời đi.



Nhìn thấy Thiên Sí Tuyết Sư đi xa, ánh mắt Lạc Kiến Hồng suy nghĩ sâu xa.



Những người còn đánh chủ ý với Chân Linh thánh quả, lúc này hàn ý ứa ra, gặp phải Lục Thiếu Du tuyệt đối là một chuyện kinh khủng, bọn họ không dám trêu chọc tới hắn.



- Thực lực Lục Thiếu Du thật sự quá mạnh mẽ, chỉ sợ dưới Vũ Tôn đã là vô địch thủ.



Một trưởng lão đứng sau lưng Lạc Kiến Hồng nói.



- Không chỉ vậy, dù là gặp Vũ Tôn cũng có thể đối kháng đi, đánh chết Âm Hồn Vương như lấy đồ trong túi, Vũ Tôn nhất trọng chỉ sợ cũng không giết người được thoải mái như thế.