Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 1659 : Đại trưởng lão xuất hiện
Ngày đăng: 02:00 22/04/20
- Dạ, tam trưởng lão!
Dứt lời hai thân ảnh nhảy ra, một nam một nữ khoảng sáu mươi tuổi, nhìn Lục Thiếu Du, nói:
- Tiểu tử, bó tay chịu trói đi, nếu để chúng ta động thủ, có khổ cho ngươi nếm thử!
- Linh Vương thất trọng!
Lục Thiếu Du nhủ thầm.
- Hai vị trưởng lão, hai ngươi còn chưa bắt được ta, đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi, giáo quy thứ ba bổn giáo, người dưới phạm thượng người trên, phế tu vi trục xuất bổn giáo!
Lục Thiếu Du mỉm cười nói.
- Buồn cười, bắt tiểu tử chưa ráo máu đầu như ngươi còn phạm thượng gì sao, bó tay chịu trói đi!
Lão giả trừng mắt, thủ ấn kết xuất, thân ảnh như điện, bỗng nhiên lao thẳng về hướng Lục Thiếu Du, tiếp theo thân ảnh đi tới gần ba thước, hóa chưởng thành trảo, trảo ấn bóp méo không gian nháy mắt lao tới, năng lượng cuồng bạo phóng thích, hào quang chói mắt làm Linh hồn người run rẩy, trảo ấn lập tức chộp lên người Lục Thiếu Du.
- Thực lực như thế mà dám xông vào trọng địa bổn giáo...
Sắc mặt trưởng lão kia đại biến, kinh hãi kêu lên:
- Tàn ảnh...
Thanh mang chợt lóe, thân ảnh Lục Thiếu Du đã xuất hiện sau lưng hắn.
- Cẩn thận!
Nữ trưởng lão quát một tiếng, Linh lực bạo tuôn lao thẳng về hướng Lục Thiếu Du, đồng thời Linh hỏa bay ra, hóa thành hỏa lang dài hơn mười thước đánh tới.
- Ngao!
Hỏa lang rít gào, nháy mắt xé rách không gian, mang theo khí tức nóng bỏng mở to miệng cắn xé xuống.
- Không Linh Liệt, phá!
Lục Thiếu Du quát lớn, tinh mang bắn ra, hóa chưởng thành trảo, chân khí cuồng bạo phóng lên cao.
Tam trưởng lão ổn định thân hình, sắc mặt nhất thời tái nhợt xen lẫn kinh ngạc.
Mọi người đều chấn kinh, thực lực thanh niên trước mắt thật quá kinh khủng, thậm chí cả tam trưởng lão cũng không địch lại, thật sự quá mức khủng bố.
- Ở trong Thánh Linh giáo càn rỡ, thật sự khi dễ Thánh Linh giáo không người hay sao!
Một thanh âm thản nhiên truyền tới, đồng thời một thân ảnh xuất hiện, nháy mắt lao thẳng về hướng Lục Thiếu Du, một đạo chưởng ấn phá vỡ không gian ập tới.
- Hừ, lại tới một người, nhiều người khi dễ ít người phải không!
Tiểu Long quát lạnh một tiếng, thân ảnh lao ra nhanh như chớp, sắc mặt trầm xuống, một quyền nho nhỏ vung ra, quyền ấn bao phủ hàn mang hóa thành tàn ảnh nháy mắt va chạm cùng chưởng ấn kia.
Oanh!
Một quyền cùng một chưởng va chạm, kình khí thổi quét, không gian run lên.
Đặng đặng!
Thân hình Tiểu Long bị chấn lui mấy bước, bàn chân giẫm mạnh mặt đất, ổn định đứng cạnh Lục Thiếu Du.
Đặng đặng!
Thân ảnh lão thái lập tức bị đẩy lui mấy bước mới đứng vững thân hình, người này chừng sáu mươi tuổi, khuôn mặt có không ít nếp nhăn.
Người kia vừa hiện thân, nháy mắt lại xuất hiện một thân ảnh, là một lão ẩu bảy mươi tuổi, tóc bạc xám trắng, trên mặt đầy nếp nhăn, trên người mặc trường sam tố y, thoạt nhìn dung mạo bình thường nhưng thần thái thật khỏe khoắn.
- Đại trưởng lão, nhị trưởng lão!
Hai người vừa xuất hiện, các trưởng lão lập tức hành lễ.
- Linh Vương cửu trọng, Linh Vương cửu trọng đỉnh!
Lục Thiếu Du nhủ thầm.
- Nhiều người như vậy vẫn không làm gì được một hậu bối cùng một đầu Linh thú thất giai, đều lui ra đi!